Chương 26: (Vô Đề)

Anh không phải người ngoài.

Từ trước đến nay anh chưa bao giờ nghe người ta nói vậy.

Ở Thích gia, trừ ông nội, chú bác và các anh chị em họ đều phòng bị anh, bọn họ là người thân, nhưng càng là người ngoài.

Nhưng người trước mắt này, rõ ràng không có cái gọi là chung huyết thống, vậy mà cô nói không xem anh là người ngoài.

Sự tín nghiệm và ỷ lại của cô đối với anh vượt tầm kiểm soát, anh cảm thấy kinh ngạc, nhưng tận sâu trong đó lại là sự ấm áp.

Anh cảm thấy mình không thấy đối với cô giống như người bình thường, bởi vì sự tồn tại của cô không giống người thường, từ đầu đến cuối đều là như thế.

"Sao anh chạy chậm vậy?"

Một lát sau, Quan Tri Ý phát hiện mình không cần tốn sức cũng đuổi kịp anh.

Thích Trình Diễn cười cười: "Đây là anh đang lo cho đôi chân dài của em."

"…… Anh đang chê cười em sao? Em có thể đuổi kịp, không cần anh phải nhường." Quan Tri Ý nhớ đến khoảng thời gian quay show giảm béo kia phải chạy vào mỗi buổi sáng, khi đó cô có thể đuổi kịp hội Tiêu Nhiên!

Vì thế cô tăng tốc.

"Em chạy trước!"

Thích Trình Diễn: "Chờ đã ——"

Quan Tri Ý căn bản không nghe thấy, vừa cất bước đã chạy mất. Cô thở hổn hển mà chạy một đoạn dài, chính là để cho anh thấy mình rất khá khẩm. Nhưng sự thật chứng minh rằng vấn đề này không thể kéo dài, vài phút sau cô không chịu nổi phải dừng tại chỗ.

Dừng lại quay đầu về sau thì không thấy bóng dáng Thích Trình Diễn đâu, vì thế cô đắc ý vui vẻ mà ngồi bên ghế nghỉ ngơi.

Sau đó, lại có cảm giác có gì đó không đúng. Tuy rằng cô chạy nhanh vài phút, vòng qua hai khúc cua, kéo dài thêm một đoạn nữa, nhưng với đôi chân dài của Thích Trình Diễn thì phải đuổi kịp rồi mới đúng. Tại sao nửa ngày rồi vẫn chưa thấy bóng dáng anh đâu?

Quan Tri Ý nghĩ đi nghĩ lại có chút không yên tâm, vì thế đứng lên trở về, ngộ nhỡ anh ở trên đường xảy ra chuyện gì thì sao?

Quan Tri Ý chạy chầm chậm trở lại, vòng qua hai khúc cua thực sự rất mệt, cách đó không xa xuất hiện hai bóng người.

Một cái người mặc đồ thể thao đen, thân cao chân dài, không phải Thích Trình Diễn thì là ai.

Nhưng cô gái ăn mặc đơn giản kia là… Vị nào vậy?!

Quan Tri Ý dừng lại, trốn sau cây cổ thụ đánh giá một phen. Chiếc quần váy kết hợp với áo phông phong cách thể thao. Một cặp chân dài lại còn hở eo… Ăn mặc kiểu này cô thua chắc.

Quan Tri Ý hít sâu một hơi, không vui mà nhìn chằm chằm cô gái đó.

Hai người đang nói cái gì? Cô gái kia cười cũng tươi quá nhỉ?

Không đúng, hôm nay cô dậy sớm, mặc bộ đồ thể thao được thiết kế riêng tôn lên dáng người này, cũng không phải là tới để xem anh ấy nói chuyện với người phụ nữ khác.

Nghĩ vậy, Quan Tri Ý lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Thích Trình Diễn.

Rất nhanh cô nhìn theo người kia đi về phía này.

"Tiểu Ngũ?"

Quan Tri Ý đi nhanh về phía trước vài bước chọn chỗ thích hợp, cô ngồi xuống: "Anh ở đâu mà lâu thế?"

"Trên đường gặp một người bạn, em chạy đi đâu thế?"

Bạn?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!