Chương 24: (Vô Đề)

Chân bị thương của Quan Tri Ý khôi phục nhanh hơn so với mong đợi, một tuần sau chân cô đã không còn vấn đề gì nữa, vì thế cô lại trở về đoàn phim.

Tiêu Nhiên thấy cô quay lại, liền chạy qua hỏi han một lúc lâu, cho đến lúc Quan Tri Ý đi hóa trang anh mới thôi. Sau khi ra ngoài, anh gọi điện cho Thích Trình Diễn.

"Alo."

Tiêu Nhiên: "Cậu đang ở đâu, sao hôm nay không đến?"

"Đến đâu?"

"Phim trường, tớ cho rằng cậu sẽ đưa Tri Ý về đây."

Bên kia di động Thích Trình Diễn trả lời: "Có lịch trình phải tạm thời đi công tác."

"Vậy Tri Ý hồi phục hết rồi à, không có di chứng gì đâu nhỉ?"

"Bác sĩ nói không có vấn đề gì."

"Vậy là tốt rồi, trong khoảng thời gian này tớ lo lắng muốn chết."

Tiêu Nhiên nói đến đây có chút tức giận, "Lại nói đến chuyện này cậu đem người đi đâu vậy? Không nói cho tớ, tớ muốn đi thăm bệnh cũng không thể."

"Em ấy cần yên tĩnh dưỡng thương, cậu đi theo có khi phía sau còn có phóng viên gì đó nên không thể để cậy tới."

Tiêu Nhiên: "……"

"Bây giờ cậu còn trách tớ giấu người?"

Giọng Thích Trình Diễn lạnh đi: "Tớ còn chưa nhắc đến chuyện cậu làm em ấy bị thương đâu."

Tiêu Nhiên nghẹn họng: "Không trách? Cậu không trách nhưng cũng đã lải nhải mấy lần… nhưng mà do tớ, tớ nhận."

"Biết là tốt."

"Có điều, đâu phải ngày nào cũng có paparazzi chụp tớ, trước đó tớ chỉ muốn đi thăm một chút, cậu cũng không chịu."

Thích Trình Diễn ồ một tiếng lấy lệ, hiển nhiên là không tin lời anh nói.

Tiêu Nhiên trợn tròn mắt: "Lúc trước tớ còn gặp Nguyên Bạch, người ta là anh trai ruột còn chưa trách tớ đâu. Còn cậu lại đi ngược, từ lúc bắt đầu đến giờ mắng tớ không biết bao nhiêu lần rồi?"

"Cậu có thể đừng ảo tưởng được không, Quan Nguyên Bạch chỉ là muốn giữ mặt mũi cho cậu mà thôi."

Ý trào phúng của Thích Trình Diễn rất rõ ràng, làm cho Tiêu Nhiên không nói được lời nào, dù sao thì Thích Trình Diễn cũng nói sự thật.

"Còn có việc gì không? Không có thì tắt máy đây." Thích Trình Diễn nói.

"Cậu từ từ!"

"Lại sao nữa?"

Tiêu Nhiên nhìn nhìn bốn phía, nhỏ giọng nói: " Này, nói thật đi. Có phải cậu thích Quan Tri Ý không?"

Câu hỏi bất ngờ, cùng chủ đề trước không hề liên quan.

Nếu bây Thích Trình Diễn mà ở cạnh Tiêu Nhiên, nhất định anh sẽ tìm cái gì đó ném qua. Nhưng giờ phút này, anh chỉ có thể nói, "Cậu có thể nói tiếng người không?"

"Tớ không phải đang nói tiếng người à?" Tiêu Nhiên nói theo giọng điệu kỳ quái, "Tớ chưa gặp qua việc cậu đối tốt với một người phụ nữ bao giờ. Nhưng với Tri Ý thì nó ở mức quá tốt, nếu nói rằng cậu không thích em ấy, tớ không tin."

"Tớ và em ấy chỉ là…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!