Chương 50: Không yên tâm

"Xem ra không phải cô hoài nghi năng lực của tôi mà là đau xót tiền của tôi đúng hơn."

Lâm Vĩ Phong mặc kệ cô nghĩ gì trong đầu, anh vẫn cứ thích trêu chọc cô, trêu đến cô tức giận hai má đỏ bừng càng tốt. Trước đây anh đúng là mang suy nghĩ khinh rẻ cô vì chuyện cô chỉ cần tiền nhưng bây giờ Lâm Vĩ Phong tin tưởng nếu Khả Hân thật sự muốn tiền cô cũng không tính toán lại anh. Cả nhà họ Đặng cũng không đủ mưu kế để chơi với anh.

"Tôi việc gì phải xót tiền cho anh."

- Khả Hân gài dây an toàn xong rồi quay mặt ra cửa xe không muốn nói chuyện với anh tiếp. Cô sợ anh càng nói lại càng trúng tim đen của mình, thật lòng cô cũng không muốn anh bỏ cả nghìn tỷ đầu tư vào một nơi lỗ vốn.

"Tôi thấy cô có lòng lo nghĩ vậy nên sẽ nói cho cô nghe kế hoạch từ đầu của tôi."

Khả Hân không lên tiếng nhưng lỗ tai thì hơi dựng lên để nghe anh nói.

"Dự án tu sửa đại lộ phía Đông tôi đã thầu được rồi. Thứ tôi thiếu chỉ là đơn vị thi công mà thôi, chú của cô là lựa chọn vô cùng phù hợp lúc này."

Khả Hân giống như rơi vào trong mơ hồ, ngây ra mấy giây mới hiểu ra:

"Lâm Vĩ Phong, ý anh là anh lừa gạt chú tôi? Anh nói dự án đó không kiếm được lời mà, sao anh lại nhận nó?"

"Không kiếm được lời là chú của cô thôi, tôi thì lại khác. Tôi không cần tốn khoản tiền đưa cho bên trên, quan hệ của tôi dư sức có được dự án này, tiết kiệm được khoản đó thì coi như có lời lớn rồi."

"Vậy anh chỉ cần dựa vào quan hệ của mình giúp chú tôi là xong rồi sao phải vẽ chuyện thành như này?"

- Khả Hân cau mày.

"Tôi ra mặt mới có thể kiếm lời, chú cô ra mặt cùng lắm là một chút tiền nhỏ, đây là nguyên tắc kinh doanh cô không hiểu. Nếu chú cô không muốn làm thì lúc nào tôi cũng có thể đổi người, đơn vị muốn nhận thi công công trình này không ít đâu."

Đúng là mấy cái nguyên tắc kinh doanh, tranh đấu thương trường này cô không sao hiểu nổi.

"Anh không sợ tôi đem chuyện này nói cho chú tôi sao?"

"Cô muốn nói sao? Được đó, có cần tôi thay cô bấm số luôn không? Chú cô bây giờ chỉ có hai lựa chọn thôi, một là hợp tác với tôi hai là chờ tôi đến thu mua cả công ty ông ta."

- Lời nói anh sắc bén trên mặt không lộ ra sự nhân nhượng nào.

"…"

- Khả Hân mím môi lắc đầu thể hiện thái độ không có gì để nói thêm.

Khoảng vài phút sau, Lâm Vĩ Phong nhận được một cuộc điện thoại, sắc mặt lúc nghe cuộc gọi đó của anh có thay đổi rất lớn.

"Tôi có tin tức của Lý Tuyết Dung rồi."

- Người gọi không ai khác chính là Hoàng Thiệu Huy, người anh em vô cùng thiếu đánh của Vĩ Phong.

"Tôi lập tức đến ngay."

- Lâm Vĩ Phong trầm giọng, cả con người bỗng trở nên vô cùng nghiêm túc.

"Anh có việc cần đi vội đúng không? Để tôi xuống xe đi, tôi bắt taxi về."

- Khả Hân biết anh có việc quan trọng nên chủ động đề nghị mình tránh đi.

"Không yên tâm."

- Lâm Vĩ Phong đúng là rất vội nhưng anh càng không để cô đi taxi về.

"Không yên tâm", ba chữ vô cùng đơn giản lại khiến Khả Hân ấm áp lạ thường. Người mà bình thường cô thấy không yên tâm nhất chính là anh, suốt ngày tìm cách trêu ghẹo cô nhưng người này cũng chính là người luôn tỏ ra muốn che chở cho cô.

Giống như bây giờ, anh chạy một mạch về nhà họ Lâm để đưa cô tới chỗ bình an chư không cho phép cô đi taxi. Khả Hân không dám nghĩ nhiều, chỉ có thể nghĩ đây là quan tâm dành cho "chị dâu" của Vĩ Phong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!