Chuyện này……
Cái gì mà bạn gái cơ?
Ai chứ?
Cô sao?
Thịnh Văn Ngôn có chút ngây dại trong chốc lát.
Mà Thẩm Thụ Diệc nghe thấy Triệu Thuận Từ nói như vậy xong thì biểu cảm cũng thay đổi: "Bạn gái? Thịnh Văn Ngôn, cậu và chú nhỏ của tôi…… Hai người?"
"Mẹ có thể đừng nhìn một người rồi nói ngay đó là bạn gái của con được không?" Thẩm Tại lại rất bình tĩnh nói với Triệu Thuận Từ, "Đây là trợ lý của con, cô ấy giúp con mang quà tới đây thôi."
Thẩm Thụ Diệc vẫn chưa hoàn hồn lại mà nhìn về phía Thịnh Văn Ngôn.
Thịnh Văn Ngôn giải thích nói: "À, quên nói với cậu là hiện tại tớ đang đi thực tập ở IZ, gần đây tớ đi theo Thẩm tổng để làm việc."
"Cậu làm ở IZ……"
"Đúng vậy."
Triệu Thuận Từ nghe lời Thẩm Tại nói xong thì vẻ mặt trở nên thất vọng ngay lập tức, cũng chỉ tại bà quá kỳ vọng rằng cô gái này là bạn gái mà con trai mình dẫn về, vì như vậy thì bà không cần phải lo chuyện quan trọng cả đời cho anh nữa.
Thế mà lại chỉ là trợ lý thôi sao?
Haiz, đáng tiếc đáng tiếc, trợ lý nhỏ này quá xinh đẹp rồi.
"Thụ Diệc, hai người các con có quen nhau sao?" Triệu Thuận Từ hỏi.
Thẩm Thụ Diệc gật đầu.
Thịnh Văn Ngôn nói: "Triệu phu nhân, cháu và Thẩm Thụ Diệc là bạn học chung đại học."
"Thật sao?" Vẻ mặt thất vọng của Triệu Thuận Từ biến mất, lại như có chút vui sướng lộ ra, bà ấy nhìn về phía Thẩm Thụ Diệc, "Thằng nhóc con lại có bạn học đại học xinh như vậy sao, sao trước kia chưa tùng nghe con nhắc tới bao giờ vậy."
Thẩm Thụ Diệc: "Không có việc gì thì nói chuyện này làm gì ạ……"
Triệu Thuận Từ: "Mau vào thôi mau vào thôi, Văn Ngôn đúng không, tới đây tới đây, cùng nhau ăn cơm đi cháu."
Thịnh Văn Ngôn không dám động đậy, liếc nhìn Thẩm Tại một cái.
Thẩm Tại: "Cứ bỏ đồ xuống đi, cô có thể đi trước được rồi."
"Đi cái gì chứ, bạn học của Thụ Diệc cũng đã vất vả tới đây một chuyến rồi, đó là khách đó. Từ lúc này trở đi con bé không phải là trợ lý của con nữa."
Thẩm Tại: "……"
Triệu Thuận Từ thì hiền hoà, quả thật là khác Thẩm Tại một trời một vực. Sau khi bà ấy nói xong cũng không đợi Thẩm Tại phản ứng lại mà kéo Thịnh Văn Ngôn đi vào trong: "Hôm nay bác còn xuống bếp làm một chút đồ ăn đó, Văn Ngôn tới ăn thử xem."
Trong lòng Thịnh Văn Ngôn thì cảm thấy hưng phấn, đây là do mẹ của ông chủ cứ giữ cô lại đấy nhé, cô cũng chỉ có thể ở lại thôi, không phải sao?
"Cảm ơn Triệu phu nhân ạ."
"Không có việc gì không có việc gì, ôi, cô bé này lớn lên cũng thật xinh xắn……"
Hai người kéo tay nhau liền đi xa, tầm mắt Thẩm Thụ Diệc dời từ bóng dáng hai người đi, sắc mặt còn có chút khác thường.
Thẩm Tại nhìn cậu một cái, hỏi: "Cháu có việc gì với cô ấy sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!