Chương 16: (Vô Đề)

Một chiếc xe điện được mua lại với giá gấp năm lần giá thực tế đã bào đi mất khoản tiền lương mà Thịnh Văn Ngôn vừa nhận, cộng thêm một chiếc nhẫn, bây giờ cô thật sự là người không có đồng xu dính túi.

Cô đi đến cùng Thẩm Tại, cứ tưởng sau khi xong chuyện sẽ ăn một bữa cơm ngon lành, ai ngờ giữa đường xảy ra chuyện. Cô lại ngủ quên ở đây, quên mất chuyện ăn cơm.

Bây giờ tỉnh dậy, bụng trống rỗng, dạ dày cũng khó chịu.

Thẩm Tại nghe cô nói vậy thì ngừng lại, quay đầu nhìn Trần Siêu: "Việc này tôi đã giao cho cậu rồi mà?"

Trần Siêu kinh ngạc, tôi á? Anh ta tưởng chỉ cần đón Thịnh Văn Ngôn vào rồi xử lý vết thương thôi. Chuyện cô chưa ăn cơm không nói sao anh ta biết.

Nhưng mà bây giờ anh ta cũng không dám nói gì, chỉ bảo: "Chuyện hội nghị gấp quá, tôi cũng vội nên không biết cô ấy…"

Thẩm Tại hiểu rõ, bất mãn nhìn Thịnh Văn Ngôn: "Cô không biết gọi điện thoại đặt đồ ăn à?"

Thịnh Văn Ngôn: "Tôi mệt, ngủ quên."

Anh lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Đứng lên đi."

"Sao?"

"Cô nói muốn ăn cơm mà?"

"Ồ!"

Thẩm Tại liếc nhìn chân cô: "Đi được không?"

"Được, tôi đi được." Thịnh Văn Ngôn chậm chạp đứng lên, thử bước hai bước: "Chúng ta ăn gì vậy sếp?"

Thẩm Tại nhìn cô, hơi dung túng: "Cô muốn ăn gì?"

Thịnh Văn Ngôn suy nghĩ, báo một loạt món ăn: "Tôi muốn ăn gan ngỗng, thịt bò, cũng muốn ăn tôm hùm nữa… Ở trong cao ốc khu trung tâm có một nhà hàng Tây đó, hai người biết không? Chỗ đó nấu gan ngỗng ngon lắm, đi nha?"

Trần Siêu nhìn Thịnh Văn Ngôn, cảm thấy hình ảnh này hơi quỷ dị, thư ký yêu cầu sếp dẫn mình đi ăn? Lại còn là nhà hàng cao cấp nữa chứ.

Mặc dù là chuyện cực kỳ không hợp lý, Trần Siêu vẫn thấy Thẩm Tại quay đầu nhìn mình nói: "Cậu đặt chỗ đi."

Trần Siêu: "Vâng thưa sếp…"

Quả nhiên khi ra ngoài, cô vẫn là một thư ký kiêu ngạo đến từ nhà họ Thịnh.

——

Sau khi ra khỏi hội nghị, ba người lập tức đi đến tòa cao ốc trong trung tâm.

Thịnh Văn Ngôn đã tới nhà hàng này hai, ba lần, có ấn tượng tốt với món gan ngỗng và tôm hùm ở đây. Hôm nay cô mang cái bụng rỗng tới nên càng cảm thấy thèm ăn.

Món ăn được dọn lên bàn, cô không nói câu nào, vùi đầu ăn mải mê.

Buổi trưa Thẩm Tại chỉ ăn một chút, bây giờ còn lâu mới tới giờ ăn chiều, cho nên anh cũng ăn thêm một ít.

Đang ăn thì Thẩm Thụ Diệc gọi tới. Điện thoại của Thẩm Tại đặt trên bàn, lúc có cuộc gọi.

Thịnh Văn Ngôn cũng nhìn thấy tên người gọi, nhưng cô chỉ nhìn một cái rồi tiếp tục ăn đồ ăn của mình.

"Chú, chú có ở công ty không?" Sau khi nghe máy, giọng của Thẩm Thụ Diệc vang lên.

Thẩm Tại nhàn nhạt nói: "Ở bên ngoài."

"À, là thế này. Bà nội bảo cháu gọi điện cho chú, nói cuối tuần về nhà ăn cơm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!