Nó đang đi ở sân trường chậm chậm để đợi tụi kia vừa đi vừa hát nhỏ
" Người lạ ơi
Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi
Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả đừng vội vàng quá
Người là ơi..."
Từ đâu Minh Hoàng nhảy ra vỗ vai nó
- Người lạ đây.... nhờ vả gì hông
- Bello_ Nó cười
- Đi ăn với huynh nhanh
- Mời hả?_ Nó chớp mắt
- Bù hôm trước ý mà. Muội thích nhà hàng nào chọn đi
- Nhà hàng lớn nhất thành phố này. Huynh đủ tiền cho muội ăn chứ hả??
- Nếu thích huynh mua cả nhà hàng cho muội luôn_ Minh Hoàng đang nói thì ăn cái đập của Gia Khanh từ sau đi lại
- Bớt chém gió đi mầy. Cứ thấy Đan em ngây thơ rồi lừa nó
- Helli chị xinh đẹp_ Nó cười nhìn Gia Khanh
- Em đừng nghe lời nó nói. Cái thằng.....
- Huynh không đáng tin vậy sao?_ Nó ngây thơ hỏi
- Muội không tin huynh_ Minh Hoàng xụ mặt đáng yêu
- Dẹp ngay cái mặt đáng ghét đó của mài đi tao nhờ_ Gia Khanh đá Minh Hoàng cái. Cậu thì nhăn mặt còn nó thì lăn ra cười
- Đan em đi ăn với chị không?
- Hứ... lại cướp muội muội của người ta
- Ủa rồi sao?
- Bà cô đáng ghét
- Gọi Minh Anh về mà chơi nhé. Ok
Nói xong Gia Khanh kéo nó đi.
Nó được đi oto với chị Gia Khanh.
- Em thấy trên này thế nào. Tập quen được chưa???
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!