Về vấn đề tìm giáo viên, vẫn là Trần San đưa ra gợi ý cho Nghiêm Đường.
"Nếu anh không cần giáo dục quá phức tạp, chỉ giống giáo viên mầm non trông trẻ, dạy tri thức thường thức hay đọc sách đếm số đơn giản, thì chi bằng mời một người có công việc liên quan đến trẻ nhỏ là được." Trần San đề nghị.
"Vì sao không thể là sinh viên? Tôi thấy người trẻ sẽ năng động hơn." Nghiêm Đường hỏi. Anh không ngờ còn có thể mời một người có công việc liên quan đến trẻ nhỏ.
"Xùy." Trần San phẩy tay, thẳng thắn đáp lại, "Mời sinh viên? Có phải anh chưa từng là học sinh mới lớn đâu, cậu nhóc hơn hai mươi tuổi sẽ kiên nhẫn sao? Anh bảo bọn họ dạy 12345 thì được, còn trông trẻ nữa?" Trần San đỡ trán, cảm thấy hết nói nổi, "Trời ạ, đến lúc ấy không xảy ra bất thường mới là lạ."
Nghiêm Đường gật đầu, nghe theo kiến nghị của Trần San mà suy xét lại.
Trần San nhìn anh, lại trêu ghẹo: "Mới hơn một tháng thôi, sao tôi thấy hơi thở người cha trên người anh càng nồng đậm thế này?" Cô ra vẻ đánh giá Nghiêm Đường từ trên xuống dưới một lượt.
Nghiêm Đường bất đắc dĩ mỉm cười: "Ở đâu ra?" Anh phủ nhận, "Ngải Bảo rất nghe lời, tôi chẳng tốn công gì cả."
Anh cho rằng "hơi thở người cha" Trần San nhắc đến giống mấy ông bố mới nhậm chức trong công ty – tràn ngập vẻ mệt mỏi tưởng như sắp quy tiên. Dù sao nửa đêm vì không muốn làm phiền bà xã, bọn họ tự dỗ con, thay tã, pha sữa, cứ lần lượt như thế, quả thật quá dày vò.
Ngón trỏ Trần San lắc qua lắc lại, móng tay màu xanh lục dưới ánh đèn căng tin trông có vẻ lóa mắt.
"Không phải ý đó." Trần San nói, "Tôi cảm thấy anh thêm phần… Nói thế nào nhỉ, trầm ổn hơn?"
Cô vỗ trán mình, không tìm ra từ ngữ phù hợp: "Đại khái là mang cho người ta cảm giác người đàn ông đã có gia đình?" Trần San nhíu mày, "Giống như có điều vướng bận, không lạnh lùng vô cảm như trước kia?"
Nghiêm Đường không hiểu Trần San muốn nói gì, sờ mũi không đáp lại. Anh cảm thấy mình không thay đổi gì hết. Chẳng qua so với quá khứ, cuộc sống cá nhân gần đây sạch sẽ hơn nhiều.
"Bỏ đi." Trần San từ bỏ, "Dù sao vẫn không giống nhau."
Phụ nữ thường nhạy bén hơn đàn ông, Trần San lại càng nhạy cảm, nội tâm cô cảm nhận thay đổi kì lạ của Nghiêm Đường, chỉ là không miêu tả được.
Thay đổi ấy rất nhỏ, tinh tế đến mức khó mà nhận ra.
Nghiêm Đường uống hết bát canh trước mặt. Anh không kén ăn, bữa trưa thường giải quyết ngay tại nhà ăn công ty.
Đương nhiên nhà ăn cũng có khu VIP cho nhân viên cao cấp, có cả gọi món và buffet, Nghiêm Đường thường chọn hai món mặn và một món canh.
Trần San vì tiết kiệm thời gian, thường ăn ké món mặn của Nghiêm Đường, hoặc gọi thêm đồ ăn, hoặc làm ổ trong văn phòng gặm một quả táo và uống một cốc sữa bò coi như xong bữa.
Món canh hôm nay là canh đậu hũ hầm rau củ, rau củ được hầm nhừ nhưng vẫn giữ nguyên mùi vị đặc trưng.
Nghiêm Đường vừa ăn vừa nhớ hôm nọ dì Trương phản hồi rằng Ngải Bảo không thích ăn rau.
Thật ra em cũng không thích ăn thịt.
Đôi khi em chỉ ăn một bát cơm không.
Nghiêm Đường nhẩm tính cuối tuần này sẽ dẫn Ngải Bảo đi chơi, ăn gì đó khác, xem Ngải Bảo có thích gì không.
Anh sẽ không hiểu dáng vẻ trầm tư này đối với Trần San lại càng khiến cô cảm thấy "hơi thở người cha" nồng đậm hơn nữa.
Trần San không nói thêm gì, gắp một miếng thịt luộc, vừa nhai vừa tính toán lượng bài tập gym tối nay.
Nghiêm Đường và Trần San ăn cơm cùng nhau chưa bao giờ kiêng dè, luôn ngồi đối diện, đôi khi bàn nhỏ khó tránh tay chân chạm nhau.
Hai người lòng không có gì khuất tất, quan hệ nam nữ minh bạch, một người là gay thuần, người còn lại là phụ nữ mạnh mẽ trong mắt chỉ có sự nghiệp.
Bọn họ giao lưu rất tự nhiên.
Nhưng ngoài số ít bạn bè thân thiết, Nghiêm Đường chưa từng công khai xu hướng tính dục của mình. Vì vậy, không ít nhân viên YT đều cảm thấy Nghiêm Đường và Trần San là một đôi. Không chỉ nhân viên nữ mà nhân viên nam cũng cho là vậy. Trong mắt bọn họ, chỉ có Nghiêm Đường không giận tự uy, khí thế mạnh mẽ mới trấn áp được người phụ nữ quyết đoán tự cường như Trần San.
Phòng Tử Minh cách đó không xa liếc đám con gái xung quanh đang hào hứng rình coi Trần San và Nghiêm Đường ở khu VIP, thi thoảng lại reo lên "Xứng đôi quá!", cậu ta khinh thường hừ một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!