Từ khi công ty công bố cổ phiếu, Nghiêm Đường không quá bận rộn nữa. Mỗi ngày chỉ cần hoàn thành từng bước một là được.
Sau khi đón Ngải Bảo về, anh chỉ đi lại giữa nhà – công ty – nhà, hai địa điểm cứ luân phiên như thế.
Dạo này Nghiêm Đường đều làm ngơ lời mời hoạt động đêm khuya của La Tiên.
La Tiên trêu ghẹo Nghiêm Đường chưa lập gia đình đã làm cha, chưa già đã làm cha.
Nghiêm Đường chẳng thèm để ý. Trước kia thi thoảng anh cũng muốn thả lỏng một chút, đêm khuya đến quán bar ngồi, uống ít rượu, tìm bạn tình hoặc hẹn bạn tình cố định ra chơi.
Hiện tại anh cảm thấy ở nhà nuôi trẻ vẫn ổn, từ khi Ngải Bảo xuất hiện, anh bắt đầu tu tâm dưỡng tính.
Dạo này Ngải Bảo phát hiện thế giới mới, thấy mấy hộp xếp Lego Nghiêm Đường mua cho là lao vào nghiên cứu tác phẩm xếp gỗ.
Mỗi lần Nghiêm Đường về nhà hỏi Ngải Bảo ở đâu?
Dì Trương toàn chỉ phòng đồ chơi Nghiêm Đường bố trí cho Ngải Bảo, mở miệng trả lời, ở đó đó!
Nghiêm Đường nghe vậy thì gật đầu, treo áo và để cặp công văn đúng chỗ rồi nhẹ nhàng tiến về phía phòng đồ chơi.
Một khi tập trung vào thế giới của mình, Ngải Bảo sẽ hết sức chăm chú, mọi âm thanh quấy nhiễu xung quanh đều khiến em cảm thấy bực bội.
Lần đầu tiên Nghiêm Đường không hiểu, đi thẳng vào phòng, ngồi xuống bên cạnh, hỏi Ngải Bảo đang làm gì khiến em hoảng sợ.
Ngải Bảo sợ tới nỗi cả người run rẩy, thành phẩm xếp gỗ hoàn thành được một nửa cứ thế rời khỏi đôi tay mũm mĩm và rơi xuống sàn.
Ngải Bảo nhìn từng mảnh linh kiện vương vãi, sửng sốt một lát, sau đó mím môi, hai mắt ửng đỏ.
Dáng vẻ sắp khóc ấy dọa Nghiêm Đường, Ngải Bảo đến đây lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên lộ ra biểu cảm đau lòng.
Nghiêm Đường vội vàng ôm em vào lòng.
"Ngải Bảo, đừng nóng, đừng giận." Nghiêm Đường vừa ôm vừa vỗ lưng Ngải Bảo, vừa không cần thầy dạy cũng biết an ủi, "Là anh sai, anh không nên quấy rầy Ngải Bảo làm việc…"
Ngải Bảo dựa vào lòng Nghiêm Đường thở hổn hển, Nghiêm Đường còn tưởng Ngải Bảo sẽ bật khóc, đến cuối cùng em nhịn xuống.
"Lần sau anh không được như thế." Ngải Bảo ngẩng đầu, nghẹn ngào trách móc.
Nghiêm Đường vẫn vỗ lưng em, đưa ra lời bảo đảm: "Sẽ không, sau này sẽ không như vậy nữa."
Ngải Bảo ừ một tiếng, cảm thấy hơi ngượng ngùng, ăn vạ trong lòng Nghiêm Đường không muốn rời đi.
Nghiêm Đường đang quỳ trên sàn, mông Ngải Bảo ở gi. ữa hai chân anh, em giống như bé con chui vào lòng Nghiêm Đường, mặt gác lên vai anh, dáng vẻ hơi uể oải.
Từ đó về sau, Nghiêm Đường nhớ rõ, biết khi Ngải Bảo đang tập trung thì không thể quấy rầy.
Nghiêm Đường nhẹ nhàng đến gần Ngải Bảo.
Tâm trí Ngải Bảo đang chìm đắm vào mấy linh kiện nhỏ bé trên tay, phòng đồ chơi mở hệ thống sưởi sàn nhà, em mặc quần dài hơi mỏng, dì Trương còn mang cho em một đôi tất bông xù, hở giữa quần và tất là cẳng chân trắng nõn.
Nghiêm Đường nhìn lướt qua tờ hướng dẫn trước mặt Ngải Bảo, sản phẩm em đang hoàn thiện là một chiếc tàu vũ trụ, em đã xếp nó suốt một tuần. Đó cũng là hộp Lego cuối cùng mà Nghiêm Đường mua, anh chờ Ngải Bảo bận rộn xong sẽ nói chuyện với em.
Nghiêm Đường rảnh rỗi không có việc gì, đứng lên đi dạo quanh phòng đồ chơi một lượt. Mô hình ô tô, biệt thự, khủng long, còn có một số loại mô hình khác đều được Ngải Bảo xếp theo thứ tự hoàn thiện.
Nghiêm Đường xem kỹ mô hình đầu tiên Ngải Bảo xếp, đó là một chú vịt to bằng bàn tay với kết cấu đơn giản. Chỉ là lần đó do Nghiêm Đường quấy rầy, vịt rớt xuống sàn bay đâu mất mấy linh kiện, nên đầu chỉ còn một nửa, thoạt nhìn trông như trọc đầu.
Vịt trọc đầu mặt không cảm xúc nhìn đầu sỏ gây tội đứng trước mặt, Nghiêm Đường cũng mặt không cảm xúc đối diện với nó.
Ngay khi hai đối tượng đang giằng do, Ngải Bảo bỗng "A" một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!