Họ mua một chiếc máy kéo, một chiếc máy cày mới, một cái bừa mới, một chiếc máy gieo hạt mới, một chiếc máy cắt cỏ mới và một chiếc máy cào cỏ mới.
…
Lần này, chú mèo mập rõ ràng có chuẩn bị mà đến.
Nó đứng ở cửa, không vội vào nhà.
Nó không nói chuyện với Nghiêm Đường, mà kêu meo meo với Ngải Bảo đang chạy đến, rồi dùng chân phải vỗ sàn nhà.
Ngải Bảo ngồi xuống xem dưới chân phải của mèo có gì, em ghé đầu lại gần, chú mèo mập lùi lại vài bước rồi ngồi xuống.
Một bông hoa sơn trà màu đỏ mà nó vẫn luôn giấu trong lòng lộ ra.
Bông hoa sơn trà này còn nguyên một đoạn cành, vài chiếc lá xanh biếc có răng cưa mọc dọc theo cành, bông hoa ở trên cùng, những cánh hoa hình bầu dục xếp chồng lên nhau, từ trong ra ngoài, từ dày đến thưa, bó hoa trà này trông rất rực rỡ, như mới nở rộ.
Ngải Bảo oa một tiếng, quay đầu lại nhìn Nghiêm Đường đầy phấn khích: "Hoa! Là hoa!"
Em chỉ vào bông hoa sơn trà dưới đất và hét lên.
Nghiêm Đường cũng nhìn thấy bông hoa sơn trà dưới đất, anh nhìn chú mèo ngồi xổm ở cửa với vẻ mặt kinh ngạc.
Chú mèo mập trông rất bình tĩnh, nó nhìn Ngải Bảo đang hào hứng với vẻ mặt điềm đạm, như đang nhìn một đứa trẻ.
Dường như nhận ra ánh mắt của Nghiêm Đường, nó ngẩng đầu liếc anh một cái.
Nó vẫy đuôi, tâm trạng có vẻ tốt.
Chẳng lẽ đây là quà chúc Tết của chú mèo này? Nghiêm Đường vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ.
Nghiêm Đường chưa bao giờ nuôi động vật, thỉnh thoảng khi xem tin tức trên điện thoại, anh sẽ đọc được bài báo về động vật có linh tính, nào là chó husky liều mình cứu người, mèo chăm sóc con nhỏ của chủ… Đối với những câu chuyện về động vật thông minh, anh tạm thời vẫn chỉ dừng lại ở mức biết, chưa bao giờ để tâm.
Gặp những tin tức đó cùng lắm là do vô tình lướt qua.
Lần đầu tiên gặp một vị khách "biết điều" như vậy, Nghiêm Đường vừa bất ngờ vừa thấy kỳ lạ.
"Em mời mèo vào nhà đi." Nghiêm Đường nói, "Bên ngoài lạnh lắm, vào trong cho ấm."
Ngải Bảo gật đầu: "Mèo ơi, vào nhà nhanh lên!"
Em vừa nói vừa vẫy tay với chú mèo.
Chú mèo mập dường như hiểu được, nó kêu meo một tiếng, ngậm bông hoa trà rồi tiến vào nhà.
Bông hoa sơn trà bị nó ngậm trong miệng, rung rinh theo từng bước chân của nó.
Đuôi chú mèo vểnh cao, rõ ràng là rất vui vẻ.
Nó vẫn lịch sự như lần trước, đi dạo một vòng quanh ghế sofa trong phòng khách, rồi đặt bông hoa trà lên bàn trà.
Nghiêm Đường lấy ổ mèo hôm nọ đã cất đi ra.
Nó vẫy đuôi đi vòng quanh ổ mèo mấy vòng.
Sau khi dạo vài vòng, nó ngồi xuống, ngẩng đầu kêu meo meo vài tiếng với Ngải Bảo và Nghiêm Đường.
Nó rất hài lòng vì hôm nay vẫn là ổ mèo này.
Ngải Bảo cẩn thận ngồi bên cạnh chú mèo mập.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!