Chương 23: Nông trại chỉ có một con ngựa (1)

Betty sống trong một nông trại chỉ có một con ngựa, và cô ấy là con ngựa duy nhất ở nông trại đó.

Kể từ lần chia tay với mẹ Lạc Lạc hôm trước, Ngải Bảo dường như trở nên im lặng khác thường. 

Sự im lặng này kéo dài từ lúc Nghiêm Đường đưa Ngải Bảo về nhà, rồi kéo dài suốt ba ngày sau đó.

Giáo sư Tăng nhận thấy sự khác lạ của Ngải Bảo nên cố gắng trò chuyện với em, hỏi em có điều gì phiền lòng không? Có muốn tâm sự với bà không?

Ngải Bảo ngẩng đầu nhìn Giáo sư Tăng, rồi lại cúi xuống.

Không ạ. Em trả lời như vậy.

Không biết em phủ định câu hỏi trước hay câu hỏi sau của Giáo sư Tăng.

Giáo sư Tăng cảm thấy Ngải Bảo không muốn giao tiếp nên đành bó tay, chỉ có thể nói với Nghiêm Đường, bảo anh thử trò chuyện với Ngải Bảo xem sao.

Theo bà, mặc dù một ngày hai mươi tư tiếng, người bên cạnh Ngải Bảo nhiều nhất là dì Trương, người trò chuyện với Ngải Bảo nhiều nhất là bà, nhưng người mà Ngải Bảo thân thiết nhất vẫn chỉ có Nghiêm Đường.

Những ngày qua tiếp xúc với Ngải Bảo, bà cảm nhận được các mối quan hệ trong lòng Ngải Bảo là một kim tự tháp, em tỉ mỉ sắp xếp từng người vào vị trí tương ứng trên kim tự tháp.

Không ai biết căn cứ để xếp hạng tòa kim tự tháp này, trong thế giới của Ngải Bảo, giữa mỗi tầng đều có một khoảng cách không thể vượt qua.

Cho đến hiện tại, Nghiêm Đường có vẻ được xếp vào tầng tương đối cao của kim tự tháp.

Nghiêm Đường nghe Giáo sư Tăng nói xong thì gật đầu và không nói gì thêm.

Anh cũng nhận ra gần đây Ngải Bảo có tâm sự, nhưng anh vẫn chưa hỏi, đại khái là anh đoán được tại sao.

Anh chỉ xoa đầu Ngải Bảo, dặn em nghỉ ngơi thật tốt.

Hôm nay, anh định sẽ hỏi lại trong khoảng thời gian đọc sách sau khi tắm.

Cơ thể Ngải Bảo sau khi tắm xong tỏa ra hơi ấm, hòa quyện với mùi sữa tắm sữa dâu dành cho em bé, khiến cả người em thơm ngát, như một ổ bánh mì sữa chín mềm.

Ổ bánh mì sữa ngồi trong lòng Nghiêm Đường, gối đầu lên vai trái của anh.

Nghiêm Đường ngồi trên giường Ngải Bảo, cằm anh chạm vào mái tóc xoăn mềm mại của em.

Mấy ngày nay, họ đã đọc xong cuốn "Một chú mèo mắt xanh", bây giờ họ chuẩn bị đọc cuốn "Nông trại chỉ có một con ngựa" của tác giả người Mỹ Dahlov Ipcar.

Trước khi đọc, Nghiêm Đường định trò chuyện với Ngải Bảo.

"Bảo Bảo, dạo này em không vui à?" Nghiêm Đường nhẹ nhàng hỏi Ngải Bảo.

Ngải Bảo ngồi dậy một chút, vùi đầu vào lòng Nghiêm Đường.

Em không trả lời, chỉ dang hai tay ôm lấy eo Nghiêm Đường như một đứa trẻ.

Nghiêm Đường không vội, từ từ vu. ốt ve mái tóc em như đang dỗ dành.

Một lúc lâu sau, Ngải Bảo mới ủ rũ đáp: "Hơi hơi ạ."

Em ngẩng đầu khỏi lòng Nghiêm Đường, khuôn mặt ửng hồng vì hơi nóng.

Nghiêm Đường bèn hỏi: "Em có thể nói cho anh biết tại sao em không vui không?"

Giọng anh nhẹ nhàng đến mức chính anh cũng không nhận ra, giống như chiếc lông vũ rơi từ trên cao xuống mặt đất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!