"Hứ" Họ nói,
"Đôi mắt xanh đáng ghét của cậu!"
…
Ngải Bảo có thói quen ngủ trưa, sau khi mọi người ăn trưa xong, em bắt đầu buồn ngủ, đầu nhỏ gật gù, cả người mềm oặt dựa vào cánh tay Nghiêm Đường.
Mẹ Đậu Đậu và mọi người vốn định rủ nhau đến khu vui chơi trẻ em, nhưng thấy Ngải Bảo mơ màng như vậy, có khi ngồi lên cầu trượt còn ngủ gục, Nghiêm Đường nghĩ lại rồi từ chối.
Mẹ Đậu Đậu và mọi người đều thấy Ngải Bảo không còn sức nên không mời thêm nữa.
Nghiêm Đường vừa bế vừa dìu Ngải Bảo lên ghế phụ.
"Chúng ta về nhà ạ?" Ngải Bảo hỏi.
Em dụi mắt, dụi đến mức mắt ửng đỏ.
Nghiêm Đường nắm lấy tay em: "Ừ, em nên về nghỉ ngơi rồi Bảo Bảo."
Ngải Bảo ồ một tiếng: "Vậy phải nhanh lên thôi."
Nghiêm Đường hiểu ý Ngải Bảo, mỗi khi buồn ngủ, em nhất định phải nằm ở nhà, thường là trên giường hoặc ghế sofa mới ngủ được. Nếu đang trên xe hay ở ngoài, dù buồn ngủ đến mấy, mắt díu hết lại, em vẫn cố nhịn không ngủ.
Không hiểu sao Ngải Bảo không thích ngồi ghế sau, Nghiêm Đường không ép, anh cài dây an toàn cho em, nhìn em ngồi trên ghế phụ cứ gật gà gật gù, lúc thì cúi đầu nhắm mắt, lúc lại ngẩng đầu nhìn xung quanh, rồi lại mơ màng cúi đầu, sau đó lại ngẩng lên ngó nghiêng…
Cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Về đến nhà, Nghiêm Đường vừa bế vừa dìu Ngải Bảo đang nửa tỉnh nửa mê vào nhà, cuối cùng đưa em lên giường thành công.
"Cởi… cởi áo…" Ngải Bảo nằm trên giường, cố gắng giơ hai tay mũm mĩm về phía Nghiêm Đường, muốn anh cởi áo khoác cho mình.
Mắt em híp lại thành một đường kẻ, giống như mèo thần tài, không mở ra được.
Nghiêm Đường dỗ em lật người lại, rồi mới cởi chiếc áo khoác bông màu đỏ ra.
Đến khi Nghiêm Đường cởi giày cho Ngải Bảo, đắp chăn cẩn thận, ngẩng đầu lên đã thấy Ngải Bảo ngủ say.
Em ngủ say sưa, hơi thở đều đặn, mái tóc xoăn bất động.
Nghiêm Đường ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn, mềm mại của Ngải Bảo áp sát gối, trắng nõn như chiếc bánh kem đang tan chảy.
Nghiêm Đường không nhịn được giơ tay véo má Ngải Bảo. Mềm mại, đàn hồi, nhưng vẫn đủ cứng, giống như kẹo bông gòn.
Ngải Bảo không hề hay biết, vẫn ngủ ngon lành.
Nghiêm Đường kiểm tra chăn của Ngải Bảo thêm một lần nữa, đảm bảo đã đắp kín mít mới đứng dậy đi ra ngoài chuẩn bị bữa tối.
Lúc Nghiêm Đường và Ngải Bảo về đến nhà đã bốn giờ chiều, Ngải Bảo ngủ dậy khoảng sáu giờ, em tỉnh ngủ là có thể ăn tối.
TV đang chiếu tập mới của Cậu Bé Bọt Biển, tập này Plankton lại định ăn cắp công thức bí mật của Mr. Krabs.
Nghiêm Đường ló đầu ra từ trong bếp, xác nhận Ngải Bảo đang ngoan ngoãn ngồi trên sofa chăm chú xem TV.
Anh không hiểu hình con nhộng có một mắt và hai râu trong TV đang định làm gì, nhưng thấy Ngải Bảo xem chăm chú như vậy, chắc tập này rất hay.
Nghiêm Đường đang chuẩn bị xào rau thì điện thoại bỗng đổ chuông.
Anh vừa cầm xẻng đảo trứng cà chua trong chảo để không bị cháy, vừa giơ điện thoại lên tai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!