Chương 15: Một chú mèo mắt xanh (6)

"Có lẽ không có Vương quốc của loài chuột nào cả."

Vì vậy, chú quyết định

Sống cùng chú mèo mắt vàng.

Điều khiến Nghiêm Đường bất ngờ là Ngải Bảo rất thích chiếc đồng hồ thông minh dành cho trẻ em kia.

Em giơ tay mập ra trước mặt để Nghiêm Đường đeo vào cổ tay cho.

Nghiêm Đường sợ đeo chặt quá sẽ khó chịu nên nới lỏng ra hai nấc. Ngải Bảo trông mũm mĩm, sờ cũng mềm mại, nhưng không ngờ cổ tay lại nhỏ, có lẽ do khung xương nhỏ, dù nhiều thịt đến đâu thì nhìn vẫn gầy.

Đeo xong, Ngải Bảo lắc cổ tay, nhìn chiếc đồng hồ chăm chú, trên khuôn mặt là nụ cười tươi rói.

Ban đầu Nghiêm Đường còn tưởng Ngải Bảo sẽ không thích, vì đa phần trẻ con mới đeo đồng hồ thông minh dành cho trẻ em, Ngải Bảo mười bảy tuổi đeo ra ngoài không tránh khỏi bị người khác chỉ trỏ.

Nhưng thấy Ngải Bảo yêu thích chiếc đồng hồ như vậy, Nghiêm Đường biết mình đã nghĩ nhiều.

Ngải Bảo làm gì có khái niệm nên hay không nên?

Em thích là thích.

Tối đến lúc tắm, Nghiêm Đường muốn tháo ra cho em, Ngải Bảo còn không chịu.

"Nó không thể tắm cùng em ạ?" Ngải Bảo hỏi.

Tay phải em che chiếc đồng hồ trên cổ tay trái, vẻ mặt tiếc nuối.

"Không được." Nghiêm Đường vừa nói vừa gỡ đồng hồ ra khỏi tay em, "Nó chưa biết bơi, xuống nước sẽ chết đuối."

Ngải Bảo nghiêng đầu suy nghĩ một lát, em không nỡ để người bạn mới của mình chết đuối như vậy.

Vì vậy, em ồ một tiếng: "Vâng ạ." Sau đó chủ động giơ tay để Nghiêm Đường giải cứu chiếc đồng hồ suýt chết đuối trong bồn tắm vào tối nay.

Nghiêm Đường vẫn thả vịt vàng vào tắm cùng Ngải Bảo như thường lệ.

Lúc đi ngủ, Ngải Bảo còn muốn đeo đồng hồ. Nhưng Nghiêm Đường khuyên đồng hồ thông minh độc lập quen rồi, nó thích ngủ một mình, nếu Ngải Bảo kiên quyết phải ngủ cùng, nó sẽ ngủ không ngon.

Ngải Bảo đành thôi, để Nghiêm Đường đặt chiếc đồng hồ lên đầu giường.

Tối nay, Nghiêm Đường và Ngải Bảo không đọc sách, thay vào đó họ trò chuyện một lúc.

Ngải Bảo kể hôm nay em học được cách đếm số.

Nghiêm Đường biết Ngải Bảo gặp khó khăn trong việc đếm số, không hiểu sao em không thể nhận biết tất cả các số trong phạm vi 100.

Giáo sư Tăng từng đề cập với anh, Ngải Bảo nhiều nhất chỉ đếm đến 20.

Nghiêm Đường hỏi Ngải Bảo 3 cộng 7 bằng bao nhiêu.

Ngải Bảo nghĩ một lúc, giơ tay gấp ngón tay, vui vẻ đáp: "Bằng 10 ạ!"

Nghiêm Đường khen Ngải Bảo giỏi.

Ngải Bảo tò mò hỏi hôm nay Nghiêm Đường làm gì, có phải cũng học tính toán và viết chữ không?

Nghiêm Đường xoa đầu Ngải Bảo, đắp chăn cho em, đáp đúng vậy, anh cũng đang học, nhưng thứ anh học không giống Ngải Bảo, anh học cách để làm việc tốt hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!