Ngải Bảo béo.
Thực ra Nghiêm Đường đã nhận ra vấn đề này.
Từ khi xuất viện về nhà tĩnh dưỡng, Ngải Bảo đã trải nghiệm cuộc sống mỗi ngày năm bữa cộng thêm không cần vận động của heo.
Béo là chuyện đương nhiên.
Nhưng khi vấn đề này được bác sĩ đề cập thì đã trở thành vấn đề nghiêm trọng.
"… Anh Nghiêm, tôi thấy người bệnh khôi phục khá tốt, chỉ là…" Bác sĩ đặt tấm phim trong tay xuống, nhìn Nghiêm Đường.
Nghiêm Đường ôm Ngải Bảo đang nghịch ngón tay, chờ bác sĩ nói nốt.
Bác sĩ đẩy mắt kính, lời nói sâu sa: "Chỉ là người bệnh… cân nặng và tỷ lệ mỡ trong cơ thể đều cao quá mức!"
Nghiêm Đường không cảm thấy bất ngờ: "… Là cao hơn rất nhiều à?"
Bác sĩ nghiêm túc gật đầu.
"Vì sức khỏe của người bệnh, tôi kiến nghị mau chóng giảm cân, giảm tỷ lệ mỡ, duy trì thói quen sống thích hợp." Bác sĩ nói.
Nghiêm Đường quay đầu, nhìn Ngải Bảo tựa lên vai mình.
Mái tóc xoăn của em xõa tung che hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi môi khẽ mĩm và cằm hai nọng.
Nghiêm Đường nắm lấy tay Ngải Bảo, sờ nắn, rồi chuyển sang ước lượng vòng eo múp rụp.
Thịt Ngải Bảo mềm như mây trắng, bóp vô cùng thích tay.
Buổi tối, trong ổ chăn, Nghiêm Đường ôm Ngải Bảo, rất thích n. ắn b. óp em.
Nhưng một khi số thịt mềm mại này ảnh hưởng đến sức khỏe Ngải Bảo, Nghiêm Đường chắc chắn không thể mặc kệ.
"Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ." Nghiêm Đường nghiêm túc trả lời.
Biểu cảm của anh hơi nghiêm trọng.
Nghiêm Đường dắt Ngải Bảo bụ bẫm đi ra cổng bệnh viện, nét nghiêm trọng trên mặt vẫn chưa giảm bớt.
Ngải Bảo đảo mắt, lặng lẽ quan sát Nghiêm Đường.
Em không biết tại sao Nghiêm Đường lại nghiêm túc như vậy.
Ra khỏi cánh cửa kính, bên ngoài nổi gió, Nghiêm Đường ngồi xuống, kéo khóa áo lên cho Ngải Bảo: "Bảo Bảo, anh có chuyện muốn nói với em."
Anh vẫn ngồi, tiện tay chỉnh lại cổ áo cho em.
Hiện tại là cuối mùa xuân, sắp sang đầu hạ, Ngải Bảo mặc một chiếc áo khoác mỏng màu vàng, trông như một chú vịt mập mạp.
"Chuyện gì vậy ạ?" Ngải Bảo cúi đầu, nhìn Nghiêm Đường và hỏi.
"Là một chuyện rất nghiêm túc." Nghiêm Đường đáp.
Anh đứng dậy, dắt tay Ngải Bảo, dẫn em đi về phía bãi đỗ xe.
Nghiêm Đường ồ một tiếng.
"Chuyện gì vậy ạ?" Em lại hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!