Khi Nghiêm Đường nói với Trần San rằng mình dự định năm sau sẽ từ từ giao công ty YT cho cô, Trần San chết lặng.
"… Ý anh là sao, anh Nghiêm?" Trần San ôm tài liệu, không dám tin, "Anh chuẩn bị… từ chức?"
Cô nói xong lại cảm thấy không đúng, công ty này là do Nghiêm Đường sáng lập, lấy đâu ra chuyện từ chức.
"Coi như là thôi giữ chức vụ." Nghiêm Đường vuốt cằm, sửa lại.
Trần San không quan tâm đến cách nói này: "Chuyện này? Chuyện này…?"
Cô bị sốc đến không nói nên lời, cứ nhìn Nghiêm Đường chằm chằm.
Bao nhiêu năm qua, Trần San trưởng thành cùng công ty YT, dần trở nên khiêm tốn, không để lộ cảm xúc. Nghiêm Đường nhìn vẻ mặt Trần San sốc đến câm nín, nhất thời cảm thấy hoài niệm.
"Như vậy sao được?" Trần San tìm lại giọng nói, lập tức nhíu mày phản bác, "Anh Nghiêm, không được! Công ty YT không thể thiếu anh! Sao anh lại có suy nghĩ như vậy?? Do áp lực quá lớn à? Áp lực quá lớn thì có thể ra ngoài giải khuây, tôi có thể gánh vác một đến hai tháng!"
Nghiêm Đường vẫn cầm tách trà nóng.
Anh lắc đầu: "Không phải áp lực lớn, San San, đây là kế hoạch tôi đã suy nghĩ kỹ lưỡng."
"Tôi chẳng thấy có gì là suy nghĩ kỹ lưỡng cả." Hàng lông mày của Trần San nhíu lại, "Chuyện này quá đột ngột, đúng không?"
Nghiêm Đường không phủ nhận điều này.
"Đúng là hơi đột ngột." Nghiêm Đường đặt tách trà lên bàn, "Nhưng San San, điều đó không có nghĩa là tôi hứng khởi nhất thời."
"Vậy tại sao đột nhiên anh lại muốn như vậy?" Trần San khoanh tay trước ngực nhìn Nghiêm Đường, nhíu mày, cô nhìn Nghiêm Đường như thể bà chủ nhà trọ nhìn người thuê nhà đã nợ tiền nhà hai, ba tháng.
"… Nói với cô thế nào nhỉ." Nghiêm Đường suy nghĩ một lát, "Thực ra lý do hơi riêng tư. Nói chung là tôi cảm thấy tài sản của mình đã tích lũy đủ nhiều, tính đến hiện tại, tôi không có ý tưởng gì mới, tôi muốn dành thời gian cho Ngải Bảo."
"Tôi muốn cùng Ngải Bảo đi du lịch khắp nơi, đi xem đó đây." Nghiêm Đường nói.
Trần San không chấp nhận lý do này, lông mày nhíu sâu hơn: "Anh Nghiêm, anh đây là vì tình yêu mà từ bỏ sự nghiệp?"
Từ mấy năm trước, Trần San đã phát hiện ra mối quan hệ thực sự của Nghiêm Đường và Ngải Bảo.
Phải nói phụ nữ quả nhiên là loài động vật nhạy cảm bẩm sinh.
Rõ ràng Nghiêm Đường và Ngải Bảo không hề thể hiện sự thân mật trước mặt Trần San, nhưng cô vẫn phát hiện ra.
Một hôm đi làm, Nghiêm Đường và Trần San gặp nhau trong thang máy, cô ra vẻ như không có chuyện gì, lại vô cùng quả quyết nói với Nghiêm Đường: "Anh Nghiêm, anh và Ngải Bảo đã xác định quan hệ yêu đương phải không?"
Nghiêm Đường ngẩn người một lát, sau đó không chút do dự gật đầu thừa nhận: "Đúng vậy, Ngải Bảo là người yêu của tôi."
Trần San không nói gì, cô không giống như đa số người khác tỏ vẻ không chấp nhận hoặc khó hiểu.
Cô chỉ nhướng mày: "Xin chúc mừng."
"Không có chuyện từ bỏ hay không từ bỏ." Nghiêm Đường phủ nhận, "San San, Ngải Bảo và công ty YT chưa bao giờ đối đầu, cũng sẽ không bao giờ đối đầu. Nếu không phải từng có Ngải Bảo, có lẽ tôi đã không đề xuất dự án độc lập mấy năm trước."
"Thời gian trôi đi, công ty YT ngày càng tiến bộ, hiện tại công ty YT đã trưởng thành, nói là một gã khổng lồ cũng không quá. Trước đây tôi là người sáng lập, người chèo lái, người định hướng cho công ty YT. Còn bây giờ, công ty YT không cần tôi phải nắm bắt phương hướng nữa, nó đã trở thành một cỗ máy vận hành trơn tru."
"Người trên kẻ dưới đều ở vị trí của mình, cần mẫn làm việc là được. Tôi lui về hậu trường là xu thế tất yếu. Công ty YT hiện tại không cần một lãnh đạo chỉ tay năm ngón, mà cần một người thực thi có thể nghiêm khắc chỉnh đốn nội bộ, vận hành theo kỷ luật và quy tắc."
Nghiêm Đường nhìn Trần San bằng vẻ mặt chân thành: "San San, sự thật là như vậy. Chúng ta phải chấp nhận sự thay đổi này."
Trần San trầm ngâm suy nghĩ.
Những lời Nghiêm Đường nói quả thực đúng phần nào: "Nhưng anh đâu cần phải buông tay hoàn toàn?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!