Chương 144: Ngoại truyện 6: Mười năm · Hai mươi tư và Ba mươi tư (1)

Khi Nghiêm Đường thức giấc, Ngải Bảo vẫn ngủ say sưa như thường lệ.

Nghiêm Đường nghiêng người đắp lại chăn cho Ngải Bảo.

Gần đây Ngải Bảo thích ôm cánh tay anh ngủ.

Mỗi tối, sau những giây phút quấn quýt âu yếm với Nghiêm Đường, em lại nằm ngửa, đợi Nghiêm Đường bế mình vào phòng tắm sửa sang lại một lượt, rồi vui vẻ ôm lấy cánh tay anh.

Nghiêm Đường từng nghi ngờ có phải là vì dạo này Ngải Bảo thích ăn chân giò nướng nên coi cánh tay anh là chân giò nướng không.

Mấy hôm trước, nửa đêm canh ba, Nghiêm Đường mơ màng tỉnh dậy, nhìn thấy Ngải Bảo không biết là vô tình hay cố ý há miệng gặm cánh tay anh.

Dùng sức thì không phải, chỉ là chép miệng mài răng.

Hàm răng trắng tinh cọ qua cọ lại, Nghiêm Đường cúi đầu nhìn khuôn mặt ngủ say sưa của em.

Nhưng đó chỉ là Nghiêm Đường cảm thấy, anh tạm thời vẫn chưa có bằng chứng.

Lúc đắp chăn, bàn tay mập mạp của Ngải Bảo lộ ra ngoài, Nghiêm Đường nắm lấy nó thơm một cái.

Sau hai mươi tuổi, thân mình Ngải Bảo lại trở nên thon gọn.

Cái bụng mềm mại mà em có hồi mười bảy, mười tám tuổi như thể bị ai đó phù phép, không còn xuất hiện nữa, bây giờ em ăn thế nào vẫn không mập.

Nhưng điều đáng mừng tuy bây giờ bụng và nọng cằm của Ngải Bảo đã biến mất, nhưng bàn tay và bàn chân vẫn mũm mĩm, núng na núng nính.

Dường như Ngải Bảo cảm nhận được bàn tay của mình đang bị Nghiêm Đường nắm lấy với ý đồ gây rối.

Em xòe bàn tay ra, như một chú mèo con xòe móng vuốt của mình lúc vươn vai.

"Nghiêm Nghiêm đi làm ạ?" Ngải Bảo hé mắt, đôi mắt vẫn híp thành một đường kẻ, bắt quả tang Nghiêm Đường đang thơm bàn tay của mình.

Kẻ gây án Nghiêm Đường không hề hoảng sợ, anh lại thơm lên mu bàn tay Ngải Bảo một cái nữa.

"Đúng vậy, Bảo Bảo, em nghỉ ngơi tiếp đi, trưa anh về." Nghiêm Đường cúi đầu thơm lên má Ngải Bảo, "Phải đắp chăn cho kỹ, đừng để bị lạnh."

Ngải Bảo chép miệng, mơ màng nhìn Nghiêm Đường: "Ngải Bảo sẽ nhớ Nghiêm…"

Lời còn chưa dứt, Ngải Bảo lại ngủ thiếp đi.

Nghiêm Đường nhìn Ngải Bảo bắt đầu ngáy khe khẽ, cảm thấy dở khóc dở cười.

"Anh cũng sẽ nhớ em, Bảo Bảo." Nghiêm Đường véo nhẹ má Ngải Bảo, mỉm cười dịu dàng, rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Hiện tại công ty YT của Nghiêm Đường ngày càng lớn mạnh.

Nói là công ty đa quốc gia hay doanh nghiệp hàng đầu thì chưa đến, nhưng đã dần dần hội nhập quốc tế, nỗ lực mở rộng thị trường quốc tế.

Dự án độc lập mà Nghiêm Đường đề xuất bảy năm trước, dưới sự kỳ vọng nửa tốt nửa xấu, cuối cùng đã ra mắt một cách ngoạn mục.

Áp dụng khái niệm hoàn toàn mới, công nghệ hoàn toàn mới, tạo ra một tựa game không chỉ giúp công ty YT nổi danh trong ngành công nghệ thông tin, mà còn quảng bá rộng rãi tên tuổi của công ty YT.

Bây giờ trên mạng có rất nhiều người hô hào "Game YT anh yêu em!!! Ba yêu con!!".

Có mấy lần trò chơi cập nhật nên khóa một tuần, còn liên tục lọt top tìm kiếm trên INgoại truyện ernet.

Trần San đưa điện thoại cho Nghiêm Đường xem, chính Nghiêm Đường còn rất ngạc nhiên.

Anh từng nghĩ dự án độc lập này chắc sẽ thành công, nhưng anh không ngờ lại thành công đến vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!