"Không sao." Chú mèo nói.
Chú sẽ tiếp tục tiến về phía trước
"Tôi sẽ gặp được bạn đồng hành khác,
Tôi có thể hỏi bọn họ đường đi."
…
Nhiệm vụ xếp gỗ của Nghiêm Đường và Ngải Bảo liên quan đến câu chuyện "Công chúa Bạch Tuyết", dựa vào sức tưởng tượng của phụ huynh và con để cùng nhau xếp ra nhà gỗ của bảy chú lùn.
Nghiêm Đường vốn định xếp một căn nhà truyền thống với mái nhọn, nhưng Ngải Bảo cảm thấy nhà gỗ phải là hình tròn.
"Bởi vì gỗ là hình tròn." Ngải Bảo giải thích. Em nói chú lùn rất thấp, chỉ cao đến đầu gối người bình thường, bọn họ có thể tìm một cây thân gỗ to thật to, sau đó khoét bên trong rồi vào ở.
Nghiêm Đường ngẫm nghĩ, cảm thấy hợp lý, nhà gỗ của chú lùn không giống nhà bình thường – cưa gỗ ra rồi ráp lại. Ngải Bảo nói ở bên trong thân cây có vẻ hợp với chú lùn hơn.
"Nhưng các mảnh gỗ là hình vuông." Nghiêm Đường đẩy các mảnh ghép với màu sắc đa dạng và kích thước khác nhau, nhưng chỉ có hình vuông, hình tam giác và hình trụ ra trước mắt Ngải Bảo.
"Làm sao chúng ta tạo ra một thân cây với cái ruột rỗng đây?" Nghiêm Đường hỏi.
Ngải Bảo suy nghĩ.
Em cầm một hình trụ màu cam, sau đó lựa thêm hai hình lập phương màu xanh lục, hình trụ đặt lên hai hình lập phương hai bên, như vậy sẽ rỗng đáy.
"Xếp được rồi!" Ngải Bảo reo lên.
Nghiêm Đường im lặng ngắm nhà gỗ cho chú lùn được tạo nên từ ba mảnh gỗ.
Giáo viên phụ trách nhóm bọn họ hiện không chú ý bên này nên không nhận ra tác phẩm đáng kinh ngạc của Ngải Bảo. Giáo viên đang kiên nhẫn phối hợp với gia đình bên cạnh, bởi vì đứa trẻ không hợp tác nên cảm xúc phụ huynh hơi đi xuống.
"Anh cảm thấy nhà này hơi nhỏ." Nghiêm Đường đánh giá, "Em không định xây to hơn sao? Có đến bảy chú lùn đấy."
Ngải Bảo sửng sốt, em ngẩng đầu, mái tóc chổng ngược quơ giữa không trung.
"Đúng rồi." Ngải Bảo nói, "Có bảy chú cơ!"
Ngải Bảo nhìn nhà gỗ thấp bé trước mặt, rơi vào trầm tư.
Nghiêm Đường vui mừng nhìn Ngải Bảo, đang định đề nghị hai ta cùng liên tưởng lại, Ngải Bảo đã nghĩ ra biện pháp.
"Chúng ta có thể làm bảy cái nha!" Ngải Bảo lại reo lên. Em giơ tay, lấy các hình trụ với màu sắc khác nhau trong túi, "Mỗi chú lùn có một căn phòng với màu sắc khác nhau."
Em vừa nói vừa tiếp tục hoàn thành tác phẩm của mình.
"Nghĩa là bảy anh em phải ở riêng à?" Nghiêm Đường chưa từ bỏ ý định mà hỏi lại.
Chờ giáo viên đến hỏi bọn họ về linh cảm sáng tác, anh cũng không biết phải thuyết minh giúp Ngải Bảo thế nào.
"Đương nhiên là không rồi!" Ngải Bảo dịch lại gần Nghiêm Đường, tay trái em dán sát tay phải của anh, hai người trông rất thân mật.
"Chúng ta dùng những mảnh gỗ này làm thành một hình tròn rộng lớn." Ngải Bảo vừa nói vừa xếp từng hình trụ và hình lập phương quanh các ngôi nhà gỗ. Bàn tay không ngừng với lấy từng mảnh ghép.
"Chú lùn ngủ ở phòng của mình, thức giấc thì bọn họ gặp mặt trong vòng tròn nha!" Ngải Bảo nói.
Nghiêm Đường nhướng mày, anh thật sự không ngờ Ngải Bảo sẽ suy xét một cách toàn diện và sáng tạo như vậy.
Ngải Bảo xếp nhà gỗ, em hài lòng ngắm nghía kiệt tác của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!