Editor: Miri (torianimereview. wordpress. com)
------------
Trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Tầm Chu lâm vào trầm mặc, bắt đầu suy tư phải giải thích thế nào.
1
Chẳng lẽ thật sự phải trực tiếp tiết lộ thân phận? Lâm Tầm Chu muốn nói lại thôi, ngăn lại lời muốn nói, tiếp nhận ánh mắt chờ đợi của Lý Trú Miên, nhưng vẫn chưa nói ra miệng.
Ngày thường y cũng đâu dễ gì giữ được hình tượng "tông chủ cao lãnh ổn trọng của Minh Tông"? Tự nhiên nhớ lại một đống hành động ấu trĩ mình làm gần đây ở Lăng Thành cùng Lý Tam Thất, Lâm Tầm Chu cắn răng nghĩ, vô luận thế nào cũng không thể quay xe!
Chuyện đã đến nước này, cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, dù sao ta hiện tại chính là "tu sĩ Kim Đan bình thường vô cùng tên là Lâm Châu", với cả "tông chủ Minh Tông Lâm Tầm Chu" hiện tại đang bế quan ở Minh Tông cơ mà, liên quan gì đến ta?
Rốt cuộc Lâm Tầm Chu hạ quyết tâm giả ngu, vô tội hỏi ngược lại: "Ngươi biết cái gì?"
Lý Trú Miên thấy y không thừa nhận, trong lòng trầm xuống, khổ sở nghĩ tới bây giờ ngươi vẫn còn giấu ta? Hắn mím môi, nhìn chằm chằm Lâm Tầm Chu nói: "Lâm Châu, ngươi rốt cuộc có phải đệ tử Thần Cung không?"
Tại sao ngươi lại phải giấu giếm thân phận? Có thật sự chuyện ta ngươi tương ngộ là trùng hợp không? Lý Trú Miên không muốn nghĩ nhiều, nhưng hắn từ lúc thiếu thời đã gặp rất nhiều chuyện ta lừa ngươi gạt, không thể không nghĩ nhiều. Thực ra, nếu đối phương không phải Lâm Châu, có lẽ hắn đã lén an bài người âm thầm điều tra, chứ không phải trực tiếp tìm tới cửa dò hỏi thế này.
Hắn rốt cuộc vẫn là muốn tín nhiệm Lâm Châu.
Bị Lý Trú Miên nhìn chằm chằm, Lâm Tầm Chu trong lòng khẽ run lên, có chút không đành lòng nói dối. Y rũ mắt nói: "...... Ta đúng là đến từ Thần Cung, không phải lừa ngươi."
Lâm Tầm Chu chột dạ nghĩ, nói như vậy cũng không tính là gạt người. Y đúng là đến từ Thần Cung, chẳng qua không phải là đệ tử Thần Cung, mà là chủ Thần Cung thôi.
Lý Trú Miên lại không có nghe ra huyền cơ trong lời nói của y, chỉ kéo kéo tay áo y, bình tĩnh nhìn: "Thật sự? Lâm Châu, ngươi không cần gạt ta."
2
Lâm Tầm Chu thở dài, giơ tay lấy ra một vật đưa cho Lý Trú Miên: "Đây là lệnh bài Thần Cung, không phải là giả."
Lý Trú Miên rốt cuộc cũng buông tay áo Lâm Tầm Chu, ngơ ngẩn tiếp nhận lệnh bài có khắc pháp trận huyền ảo từ tay Lâm Tầm Chu, mặt trên có khắc hai chữ "Thần Cung" to tướng, khí thế mười phần.
"Eo bài Thần Cung khó có thể làm giả, nếu ngươi không tin thì có thể tra xét." Khối eo bài này xác thật là chính phẩm, Lâm Tầm Chu nói rất có tự tin.
Lý Trú Miên cầm eo bài, cúi đầu kinh ngạc một lúc lâu xong thì mới ngẩng đầu lại, nhỏ giọng nói: "Nhưng vị... đường chủ kia của Minh Tông nói là Thần Cung chưa từng có một đệ tử nào tên Lâm Châu."
Cái tên ngốc Nhất Xuyên Vũ, đều là hắn gây ra chuyện này. Lâm Tầm Chu chửi thầm một câu, mặt không đổi sắc mà hỏi ngược lại: "Sao ngươi biết chuyện này, ngươi đi Minh Tông?"
Lý Trú Miên ngẩn ngơ, một hồi mới nhận ra bản thân nhất thời cảm xúc kích động, vậy nên nói sai lời.
Sau một lúc lâu, hắn mới cố gắng bịa ra một lời giải thích: "... Không có, nhưng Lý thế tử đi Minh Tông, chuyện này là do ngài ấy nói cho ta."
1
Quả nhiên như thế. Lâm Tầm Chu "ồ thế à" một tiếng, lại hỏi: "Tại sao Lý thế tử muốn đi Minh Tông hỏi thăm vấn đề này?"
"... Ta cũng không biết, thế tử nói vậy hiển nhiên có suy tính riêng." Nghi ngờ người khác lại bị nghi ngờ ngược lại, Lý Trú Miên thật sự bịa không nổi lý do, tự sa ngã bảo.
Lâm Tầm Chu liếc nhìn Lý Trú Miên một cái đầy thâm ý, nghĩ thầm là bởi vì Lý thế tử đang ăn giấm với ngươi đó tiểu tử ngốc. Y thở dài, nói: "Ta đúng là đến từ Thần Cung, chỉ là... thân phận tương đối đặc thù, không tiện nói với người ngoài."
Những lời này, mỗi một chữ đều là sự thật. Lâm Tầm Chu khi nói, ngữ khí bình tĩnh, biểu tình bằng phẳng.
Lý Trú Miên ngơ ngẩn nói: "Thân phận đặc thù?"
"Đúng vậy, thân phận ta tương đối bí ẩn," Lâm Tầm Chu gật gật đầu, căng da đầu miễn cưỡng giải thích, "Lý thế tử mạo muội đi Minh Tông hỏi thăm chuyện của ta, Đường chủ không rõ nguyên do, đương nhiên sẽ không tùy tiện nói chuyện của ta cho một người ngoài, cho nên ngài ấy mới nói Thần Cung không có 'Lâm Châu'."
"Nếu ngươi không tin, chờ ta thuật lại nguyên do cho Đường chủ xong, ngươi có thể lại tìm cơ hội đi Minh Tông hỏi thăm một chút, sẽ biết ngay thân phận ta thật hay giả." Chờ ta dặn dò với Nhất Xuyên Vũ vài câu để khẩu cung ăn khớp, ngươi đi hỏi lại đương nhiên sẽ thiên y vô phùng...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!