Chương 43: Đi Chơi

Editor: DiiHy

Số từ: 2312

------------------o0o-------------------

Đến trưa ba người chọn một quán gà bao tử* ở ngay trên phố đi bộ được dân mạng đánh giá rất tốt. Hai anh vệ sĩ thì được sắp xếp ngồi ở bàn bên cạnh.

*Gà bao tử:

Suy nghĩ cho dạ dày của trẻ, Ngư Du cẩn thận chọn thêm súp gà cốt dừa, cùng một chút rau quả làm cho bữa ăn vừa phong phú lại vừa dinh dưỡng, dễ tiêu hóa.

Ngoài ra còn có món điểm tâm rất được trẻ con yêu thích như bánh ngọt lòng đỏ trứng*.

*Bánh ngọt lòng đỏ trứng:

Trong khi chờ món gà bao tử lên Tinh Tinh đã ăn hơn non nửa phần bánh ngọt lòng đỏ trứng.

Sau khi ăn hết một cái, bàn tay nhỏ lại đưa về phía đĩa bánh muốn lấy thêm cái nữa. Kết quả là bé còn chưa kịp đụng vào một góc của cái đĩa đã bị Phó Ti Cẩn bê đi mất.

"Không được ăn nữa, tí lại không ăn được cơm."

"Tinh Tinh vẫn ăn được mà, cho bảo bảo thêm một cái đi, một cái nữa thôi." Trơ mắt nhìn mỹ thực biến mất ngay trước mặt, Tinh Tinh không vui phồng má.

Bảo bảo tức thành cá nóc mất.

Ngư Du ngồi bên cạnh chứng kiến từ đầu đến cuối không nhịn được che miệng cười khẽ, hình như cô cũng bị lây nhiễm bầu không khí ấm áp giữa hai người này.

Không biết lúc trước trong đầu cô chứa cái gì mà lại cho rằng Tinh Tinh là con gái tiêng của Phó Ti Cẩn.

Người đàn ông này tuyệt đối không thể sinh ra tiểu cô nương vừa đáng yêu lại ngoan ngoãn như vậy.

Một lúc sau, món ăn bọn họ gọi đã được mang lên đầy đủ.

Món chính gà bao tử được nhân viên mang lên cuối cùng.

Nước súp màu trắng sữa có mùi thơm nhẹ của sữa đang sôi ùng ục trong nồi cùng với thịt gà và bao tử heo đã được hầm mềm nhừ. Trong canh còn có cả táo đỏ, câu kỷ tử* và một vài vị thuốc khác.

*Câu kỷ tử: là quả chín phơi khô của cây khởi tử, thường xuất hiện trong các bài thuốc Đông y nhờ nhiều công dụng đối với sức khỏe.

Uống một bát canh nóng vừa ấm bụng lại ngon, bổ dưỡng.

"Ngon không?"

Ngư Du gắp thịt gà, cẩn thận gỡ xương sau đó mới đặt vào bát của Tinh Tinh.

"Ừm ừm..."

Tinh Tinh chú tâm ăn uống đến không ngẩng đầu lên một lần nào, răng miệng bận chém thức ăn không có cách nào trả lời.

"Ăn từ từ thôi, không ai giành đâu."

Phó Ti Cẩn gắp cho Tinh Tinh một đũa cải trắng thì bị bé bỏ qua một bên, giờ vờ như không nhìn thấy.

Sau mấy lần thấy Tinh Tinh chừa rau lại, Phó Ti Cần đã giận tái mặt, tức giận quát: "Tinh Tinh, không được kén ăn."

Động tác ăn thịt hơi ngừng lại, Tinh Tinh ủy khuất cắn một miếng bắp cải, nhai từ từ giống như một con rùa đen.

"Đừng quát con bé."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!