Editor: DiiHy
Số từ: 1740
-----------------o0o----------------
Hôm nay nói chuyện xong cũng đã muộn, bà Đinh bảo Cố Lan và Tinh Tinh ở lại đây một đêm.
Lão nhân gia ở một mình trong ngôi nhà rộng như vậy, lâu lâu có người đến thăm nên rất vui vẻ.
"Dì Đinh người nhà dì đâu?" Cố Lan nhíu mày khi nghe bà nói bà ở một mình.
Lúc này trong đầu hắn hiện ra rất nhiều suy nghĩ về loại con cái bất hiếu, không muốn phụng dưỡng bố mẹ già.
Ngay cả Tinh Tinh cũng nhận thấy có điều không đúng, ánh mắt lo lắng nhìn về phía bà Đinh.
"Dì Đinh, về nhà với Tinh Tinh đi."
Nếu dì Đinh ở đây không có gia đình, vậy Tinh Tinh sẽ cho dì Đinh một gia đình.
Nhận ra hai đứa nhỏ đang hiểu lầm, bà Đinh cười cười không để ý.
"Không cần đâu, tất nhiên là dì Đinh có gia đình của mình rồi, chỉ là bọn họ đều làm việc trong thành phố, ngày thường đứa nào cũng bận việc, không có thời gian rảnh rỗi về đây, nhưng đến kì nghỉ cháu nội cháu ngoại sẽ về quê chơi với lão già này, xung quanh còn có hàng xóm láng giềng lảm nhảm tán gẫu, cuộc sống trôi qua cũng rất thú vị."
Con cái bà Đinh cũng từng đón bà qua đó ở, nhưng bà không thích ở trong ngôi nhà lạnh lẽo kia.
Hàng ngày con trai con gái phải đi làm, cháu trai cháu gái cũng phải đi học, hàng xóm gặp nhau cũng không một lời chào hỏi, giống như người xa lạ.
Ở được vài ngày, bà không chịu được nên muốn quay về thôn cũ.
Không khuyên nổi lão nhân gia, con cái bà Đinh chỉ có thể bất đắc dĩ làm theo tâm nguyện của bà, khi bọn trẻ được nghỉ sẽ đưa chúng về chơi với bà.
Cho nên mọi chuyện cũng không phức tạp như Cố Lan nghĩ.
Nhận ra mình đã hiểu lầm, Cố Lan hơi ngượng ngùng.
Do chuyện nhà mình quá rắc rối, nên dễ nảy sinh suy nghĩ mọi thứ theo hướng đó.
Cũng may bà Đinh rất quan tâm đến cảm xúc của hắn, không nói gì, bà đứng dậy đi làm bữa tối, để hắn ở lại chăm sóc Tinh Tinh.
"Em trai rất vui sao?"
Trẻ con rất nhạy cảm với cảm xúc của người lớn, Tinh Tinh đương nhiên có thể cảm nhận được cảm xúc tăng cao của Cố Lan.
"Ừ." Không phủ nhận, Cố Lan ôm Tinh Tinh, giúp cô bé xoa bóp chân bị thương: "Sau này rảnh chúng ta có thể đến thăm dì Đinh nhiều hơn."
"Được!" Tinh Tinh rất thích đề nghị này, vui đến mức liên tục gật đầu.
Cố Lan muốn Tinh Tinh thân thiết gần gũi với bà Đinh, ngoài tình nghĩa lúc nhỏ bà Đinh cũng là một bà lão hiền lành tốt bụng, thì vẫn còn một vấn đề khác.
Tinh Tinh thu nhỏ trong vòng một đêm mà không rõ nguyên nhân, không biết chắc tương lai sau này có thể trở lại như cũ hay không, vì vậy thân làm em trai, Cố Lan phải suy tính cẩn thận cho tương lai của chị gái nhỏ.
Nếu cô không thể trở lại như trước thì sao?
Hoặc là cô chỉ có thể sinh hoạt và trưởng thành từ độ tuổi này.
Thậm chí bi quan hơn nữa là Tinh Tinh sẽ vĩnh viễn ở hình dạng ba tuổi này, tương lai sau này của cô sẽ ra sao đây?
Cuộc sống sau này của cô phải làm sao bây giờ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!