Editor: DiiHy
Số từ: 2473
-----------------o0o---------------
Bên trong hộp cơm, có hai miếng bánh gato nhỏ đẹp mắt được đặt ngay ngắn.
-- Bánh sầu riêng ngàn lớp*.
*Ảnh rất đẹp nhưng ngon hay không thì phải do khẩu vị mỗi người (T▽T).
"Sao vậy? Sầu riêng ngon lắm! Đây là vua của các loại trái cây đấy!"
Kẻ yêu thích sầu riêng thề phải bảo vệ tôn nghiêm của sầu riêng!
"Ừ, rất ngon."
Tinh Tinh nghe vậy liền gật gật cái đầu nhỏ.
Hiển nhiên bé cũng là người vô cùng thích sầu riêng, nhưng Phó Hành và Phó Ti Cẩn thì ngược lại, vô cùng ghét sầu riêng.
Nhìn miếng ánh sầu riêng trước mắt, hai cha con không hẹn mà cùng lộ ra ánh mắt chán ghét, chỉ là ngại Tinh Tinh đang còn ở đây nên không thể hiện quá rõ ràng.
Thấy được điều này, Phó Ti Thận ngo ngoe muốn gây sự, nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của Phó Hành quét qua, hắn lập tức ỉu xìu.
Chỉnh anh trai thì hắn có thể, nhưng hắn không dám khiêu chiến với ông bố uy nghiêm của mình.
Cuối cùng cả hai hộp sầu riêng ngàn tầng đều thuộc về Phó Ti Thận, Tinh Tinh muốn ăn nhưng Phó Hành không cho phép.
Đúng là sầu riêng có giá trị dinh dưỡng cao, nhưng ăn nhiều sẽ bị nhiệt.
Bây giờ cũng sắp đến giờ tan ca, Phó Hành bảo con trai tan ca trước giờ.
Hiếm khi cả gia đình tụ họp đầy đủ đi chung một chiếc xe về nhà, Phó Ti Thận lái xe để 'Lấy công chuộc tội', vệ sĩ thì được sắp xếp ngồi ở một chiếc xe khác.
Xe chậm rãi lái ra khỏi tập đoàn Phó thị, nhưng không đi về hướng Phó gia.
Khó có cơ hội như hôm nay, bọn họ quyết định ra ngoài ăn cơm, ăn xong mới về nhà.
"A? Anh Niên Cao!"
Tinh Tinh đột nhiên chỉ tay vào cửa sổ hưng phấn hô to, còn không ngừng vẫy tay gọi bóng dáng quen thuộc bên ngoài: "Anh Niên Cao... Anh Niên Cao..."
Đáng tiếc, xe của bọn họ đang chạy trên đường, Niên Cao thì được một người phụ nữ xa lạ nắm tay dẫn đi ở lối đi bộ bên trong.
Hai bên cách nhau một đoạn khá xa, xe cộ xung quanh lại quá ồn ào nên Niên Cao hoàn toàn không nghe thấy tiếng gọi của Tinh Tinh.
"A... Đi mất rồi..."
Tinh Tinh ủ rũ áp sát mắt vào cửa sổ, buồn bã nhìn bóng dáng Niên Cao dần dần biến mất.
Phó Hành ngồi bên cạnh đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng khẽ động, đột ngột nói: "Tinh Tinh muốn đi học sao?"
Đúng lúc vừa rồi bọn họ đi ngang qua một trường mẫu giáo, trùng hợp là Niên Cao cũng học ở đây.
Bây giờ là giờ tan học, gặp Niên Cao ở cửa vườn trẻ cũng coi như là trùng hợp, không quá bất ngờ.
Câu hỏi đột ngột này làm cho cái lưng nhỏ của Tinh Tinh cứng đờ, đầu nhỏ lập tức lắc liên tục như trống bỏi, kiên quyết từ chối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!