Editor: DiiHy
o0o-----------------------
Hôm nay từ khi ngủ dậy Cố phu nhân vẫn luôn cảm thấy tinh thần không tập trung.
Sau khi ăn sáng xong, Cố Ngôn Dư thấy bà ta lo lắng bất an thì vô cùng quan tâm hỏi: "Có phải bà thấy không thoải mái trong người không? Hay là chúng ta đến bệnh viện kiểm tra xem thế nào?"
Mấy tháng trước vợ ông ta mới làm phẫu thuật cắt bỏ tử cung, sức khỏe suy giảm, gần đây tâm trạng lại muộn phiền nên vết thương phục hồi không tốt lắm khiến Cố Ngôn Dư rất lo lắng.
"Tôi không sao." Cố phu nhân cảm thấy cả người không thoải mái: "Chiều nay tôi đi chùa thắp nén hương."
Bà ta bất ngờ quyết định.
Có lẽ là do gần đây gặp phải vận đen nên bà ta làm chuyện gì cũng không suôn sẻ, tốt nhất là lên chùa dâng hương.
"Tùy bà." Cố Ngôn Dư không có hứng thú với mấy chuyện này.
Có thời gian đi thắp hương bái Phật không bằng ông ta ở nhà vẽ tranh hoặc luyện thư pháp sẽ thoải mái hơn.
Nhìn ông ta như vậy, Cố phu nhân cảm thấy không vui.
"Ông xem lại ông đi. Lúc nào cũng đóng vai người tốt, mà không biết mấy người kia có coi trọng việc tốt mà ông đã làm hay là đang mắng chửi sau lưng ông cũng nên."
"Mới sáng sớm mà bà đã nói vớ vẩn gì thế."
Cố Ngôn Dư nghe những lời này liền biết vợ đang vô cớ gây sự.
Tuy nhiên ông ta cũng thông cảm, phụ nữ không có tử cung giống như mất đi một nửa cơ thể, thỉnh thoảng tâm tình kỳ quặc cũng là chuyện bình thường.
"Tôi đến gặp cháu trai tôi thì có gì sai. Mấy tháng nữa là chắt trai của tôi ra đời mà bọn chúng không biết đường đến gặp bà ngoại này một lần. Quả nhiên... là không biết tôn trọng người lớn."
Cố phu nhân càu nhàu linh tinh, lòng đầy oán hận.
Bà ta không nghĩ lại xem, là do ai mà người một nhà phải đi đến bước đường này?
Trong lòng Cố Ngôn Dư hiểu rõ nhưng ông ta đã quen bảo vệ vợ, quên mất cách cãi lại bà ta nên chỉ có thể lựa chọn im lặng.
Hai vợ chồng đang nói chuyện thì tiếng chuông cửa biệt thự vang lên.
Bọn họ không ai cử phản ứng thì người giúp việc sẽ đi mở cửa.
Nhưng tiếng chuông cửa đã vang lên rất lâu vẫn chưa thấy người giúp việc dẫn khách vào. Cố Ngôn Dư bắt đầu nghi ngờ: "Ai đến vậy không biết?"
Ông ta lẩm bẩm định đứng dậy đi xem.
Kết quả là ông ta chưa kịp đứng lên, đã thấy hai thanh niên trẻ tuổi mặc đồng phục cảnh sát bước vào cửa dưới sự chỉ dẫn e dè của người giúp việc.
"Các anh..."
Cố Ngôn Dư ngơ ngác, Cố phu nhân sau lưng ông ta lại càng ngơ ngác hơn.
Cảnh sát đến nhà họ làm gì?
Bà ta hoàn toàn không hề chột dạ về những việc mình đã làm.
"Chúng tôi nhận được đơn tố cáo có bằng chứng đầy đủ nghi ngờ bà Cố đã nhiều lần có ý định giết người và bị nghi ngờ có hành động cố ý gây tai nạn quấy rối trật tự xã hội. Bây giờ chúng tôi cần đưa bà về đồn để lập hồ sơ điều tra. Đây là lệnh bắt giữ, mong các vị hợp tác."
Hai cảnh sát đến bắt người đều còn rất trẻ nhưng cách làm việc rất dứt khoát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!