Chương 2: (Vô Đề)

Vài ngày sau, Chu Lâm Gia đang ngủ gật trong lớp thì bất ngờ nhận được tin nhắn của Lộ Hoàn Vũ. Đầu tiên cậu dịu dàng mỉm cười với bạn học sinh xuất sắc cùng bàn, đến khi người kia đầu óc choáng váng hứa sẽ giúp cậu chép bài tập giao cho giáo viên thì cậu mới yên tâm chơi điện thoại di động.

"Anh không biết em đã có bạn trai, lần trước là anh thất lễ với em, để bày tỏ lời xin lỗi, đêm nay anh có thể mời em ăn tối không?"

Thấy rõ ý đồ trên tin nhắn, Chu Lâm Gia nhíu mày thở dài.

Từ chối người khác thật sự là việc khó khăn mà, cậu đành phải đồng ý thôi.

Lại nói chuyện xảy ra hôm nay, Tống Trác Ngọc đột nhiên bị vướng chuyện ở công ty, rất phiền phức, nên không thể đến gặp cậu được.

***

Sau bữa tối thịnh soạn, Chu Lâm Gia ngơ ngác bị Lộ Hoàn Vũ kéo đến quán bar của một người bạn.

Lộ Hoàn Vũ mặc một bộ vest màu xám, dáng người cao ráo đẹp trai dưới ánh đèn neon trông trưởng thành hơn nhiều so với trên sân bóng rổ.

Chu Lâm Gia ngồi trên ghế đẩu cao bên cạnh, cậu giống như chú thỏ trắng nhỏ lạc vào khu vui chơi, thân hình nhỏ nhắn trong chiếc áo len rộng, ánh mắt có chút sợ hãi quan sát xung quanh.

Mà nét mặt người pha chế ở quầy bar ẩn hiện trong bóng tối, hắn liên tục lắc ly cocktail trong tay, ánh mắt lại chăm chú say mê nhìn cậu nhóc trước mặt.

Một ngọn lửa xanh được đốt trên mặt ly cocktail, chốc lát rồi biến mất.

Chủ quán bar đang lau mồ hôi lạnh, nhìn người đột nhiên đuổi nhân viên pha chế của quán bar một giờ trước, đang đưa ly cocktail duy nhất cho tân sinh viên đại học dễ thương kia.

"Thiên thần nhỏ xinh đẹp, ly 'vừa gặp đã yêu' này chỉ thuộc về riêng em." Pha chế người Anh Quốc phát âm tiếng Trung nghe hơi lạ tai.

"Ồ, cảm ơn." Chu Lâm Gia vui vẻ cầm ly cocktail xanh lam đẹp đẽ, nằm dài trên quầy tò mò ngắm bọt khí trong ly.

Lộ Hoàn Vũ ngồi bên cạnh bỗng nhíu mày, hắn vốn dĩ định chuốc say Chu Lâm Gia rồi sau đó thuận tiện nịnh nọt lấy lòng cậu. Hiện tại mọi chuyện đang tiến triển theo đúng kế hoạch, nhưng hắn vẫn có cảm giác khó chịu.

Chuyện gì xảy ra với tên pha chế này vậy?

Hắn còn đang mơ hồ suy nghĩ thì thấy Chu Lâm Gia tò mò nhấp một ngụm rượu.

Ánh mắt cậu lập tức mất tiêu cự, hai má ửng hồng, khẽ liếm môi vài cái.

Chu Lâm Gia say.

Nhận ra điều này, Lộ Hoàn Vũ lập tức đỡ lấy người sắp ngã xuống, hắn trừng mắt nhìn người phục vụ đang ẩn mình trong bóng tối rồi nhanh chóng ôm người rời đi.

Đào góc tường nói sau đi, chuyện gì cũng có thể từ từ, hắn không muốn người yêu bị khó chịu vì uống say.

Trong khách sạn gần đó, Lộ Hoàn Vũ cẩn thận dùng khăn lông ướt lau sạch khắp người cho cậu rồi nhét cậu vào trong chăn bông ấm áp.

Hắn vốn không định làm gì trong lúc người ta không phòng bị, nhưng khi Chu Lâm Gia nằm trên giường gọi tên Trác Ngọc, hắn đã không thể kiềm chế được nữa.

Nụ hôn mạnh bạo rơi xuống đôi môi mềm mại mang theo vị rượu tràn ngập trong khoang miệng, người dưới thân không ngừng rên rỉ, Lộ Hoàn Vũ nhíu mày khàn giọng hỏi: "Anh có chỗ nào không bằng tên Trác Ngọc kia của em hả?"

Độ mạnh của rượu đến nhanh mà đi cũng nhanh, ý thức cậu gần như tỉnh táo từ lúc được tên kia lau người cho.

Chu Lâm Gia ngơ ngác mở to hai mắt, nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Lộ Hoàn Vũ, cậu có chút oan ức: "Đàn anh rất tốt... Anh không được mắng em, em với anh Trác Ngọc không có gì."

Không có gì?

Ý đàn em là sao đây? Tống Trác Ngọc không phải bạn trai của cậu?

Lộ Hoàn Vũ cũng không hỏi thêm, hoặc có lẽ trong bản năng hắn khẳng định đây là sự thật.

Sau khi nhận thấy mình cư xử thô lỗ, sắc mặt hắn lập tức dịu lại, liếm liếm môi, ngón tay cái đè ép đôi môi đỏ mọng của người dưới thân, âm thanh khàn khàn: "Vậy Gia Gia nghĩ thế nào về việc đàn anh làm bạn trai em?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!