Chương 88: Rượu Quan Ải (1)

Edited by Bà Còm in Wattpad

Source from Wikidich

Lễ quan bên cạnh bưng hồ rượu tiến lên, rót đầy rượu gạo vào chiếc vò rỗng trong tay Hoàng đế.

Hoàng đế quay người, giơ lên vò rượu về hướng các tướng sĩ đang quỳ gối đen nghìn nghịt khắp nơi dưới sườn núi.

"Người Hồ mọi rợ phá hủy quê hương chúng ta, làm nhục vợ con chúng ta, giày xéo non sông chúng ta, đã đến lúc Đại Tuyên chống lại kẻ thù! Hôm nay rút kiếm lên ngựa huyết chiến sa trường, ngày sau mang theo chiến công áo gấm về làng, dù phải chôn cốt nơi núi rừng cũng có thể quang tông diệu tổ!"

Quân doanh vang lên tiếng hô rất nhỏ. Tiếng hô chợt tụ tập từ bốn phương tám hướng, dần dần lớn mạnh, nổi lên hết đợt này đến đợt khác ở mọi ngóc ngách, cuối cùng vang vọng đinh tai nhức óc khắp thiên địa.

"Huyết chiến sa trường! Quang tông diệu tổ!"

"Không đội trời chung với quân xâm lược!"

"Chôn cốt nơi núi rừng vẫn không tiếc!"

Thẩm Tầm quay đầu, nhìn về phía tướng sĩ Bắc Cảnh Quân quỳ gối sau lưng nàng. Bọn họ siết tay thành nắm đấm giơ lên cao, hô to kích động, vẻ mặt tràn đầy cương nghị và quyết tâm xông tới không lùi.

Nàng quay đầu lại, cũng siết chặt nắm tay, cùng các tướng sĩ phía sau vung quyền hô to: "Giết hết giặc Hồ! Đoạt lại giang sơn!"

Tuyên Chiêu Đế đứng trước bàn thờ nhìn xuống tướng sĩ toàn doanh nhiệt huyết dâng lên cuồn cuộn, tâm tình cũng kích động không thôi.

"Anh linh bất diệt, hậu nhân nhớ mãi! Hôm nay trẫm mượn vò rượu này cùng nâng chén với các tướng sĩ!" Hoàng đế cao giọng hô: "Rót rượu!"

Binh lính hậu cần sớm đã chuẩn bị, ôm từng chồng chén rượu và vò rượu xuyên qua đội ngũ phân phát cho từng người. Chỉ chốc lát sau, hương rượu thơm nồng tỏa ra khắp quân doanh, tướng sĩ dưới sườn núi và Hoàng đế đứng trên dàn tế đều đồng loạt nâng chén rượu lên trời. Hãy ủng hộ bà còm ở wattpad nhé!

Cùng canh giờ, dưới một vách núi bên bờ bắc sông Nguyên Thương, Âm Sí Quân đã thể theo mệnh lệnh hành quân về phía Bắc chặt đứt đường lương thực của Tây Lương quân và Phàn quân, lúc này cũng tụ tập toàn bộ trong một thung lũng bí mật.

Tạ Cẩn và tất cả tướng sĩ Âm Sí Quân đều cởi mũ giáp quỳ xuống, nghe xong tế văn cho tướng sĩ Tây Cảnh Quân của Tuyên Chiêu Đế được truyền lại, cùng uống rượu tuyên thệ trước khi xuất quân. Xong xuôi, Tạ Cẩn đứng dậy, đội mũ giáp rồi quay đầu lại, rút ra ngọn thương cắm trên mặt đất.

"Đường vận chuyển lương thực đã bị cắt đứt, cấp tốc hành quân về phía Nam, chạy tới bờ sông tham dự quyết chiến!"

Hiệu lệnh hùng hồn vang lên, tướng sĩ Âm Sí Quân lập tức đứng dậy, xoay người nhảy lên chiến mã.

Tuấn mã hí vang, quân kỳ phấp phới, vó sắt cuốn tung cỏ khô bụi mù, sơn cốc đột nhiên nổi lên cuồng phong, sóng biển dâng trào. Một vạn binh mã nhanh chóng xông ra khỏi sơn cốc, phi nước đại một mạch về hướng Nam như tia chớp. Mời vào wattpad ủng hộ bà còm.

Gió sông mang theo hương rượu thổi sang doanh trại Phàn quân ở bờ bên kia. Trước nay người Hồ rất thích rượu thịt, ngửi được mùi rượu bất giác thấy thèm, vì thế cũng giết trâu giết dê, giết hết đợt súc vật đoạt được sau khi nhập quan đặt lên lửa nướng.

Bọn chúng vừa chuyền nhau túi rượu vừa không quên nhìn về hướng bờ nam.

Nghi thức hiến tế dài dòng làm suốt từ sáng sớm mãi tới gần giờ Ngọ mới kết thúc, lúc này binh lính Phàn quân cảm thấy chẳng có việc gì vui, uống rượu ăn thịt tựa như thiếu một tia lạc thú.

Người Tây Lương và người Phàn trường kỳ sinh hoạt ở quan ngoại nên vẫn chưa thích ứng với khí hậu quan nội, dĩ nhiên không nhạy bén đối với thời tiết biến hóa bằng người Đại Tuyên ở bờ bên kia. Bọn chúng không biết, hôm nay màn đêm buông xuống sẽ có gió Đông thổi tới, mà cơn gió ấm đầu tiên của mùa xuân sẽ lặng yên hòa tan lớp băng trên mặt sông, tiêu trừ chướng ngại ngăn cản đại quân qua sông.

Và quân đội Đại Tuyên ở phía đối diện cũng sẽ lao về phía Giang Bắc trước bình minh, phát động một cuộc tấn công dậy trời.

Vào đêm, tầng mây hạ thấp phía chân trời. Trong màn đêm vô tận, cơn gió ấm quả nhiên lặng yên thổi tới, những chiếc bè được quân triều đình âm thầm chế tạo ở thượng du sông Nguyên Thương bị đẩy xuống nước, trôi nổi cùng lớp băng tan thong thả xuôi theo dòng chảy đến hạ nguồn.

Trên mảnh đất dốc nơi đặt doanh trại Bắc Cảnh Quân đã dựng lên một khán đài cao cao. Hoàng đế, Lục Niên Tùng, Tạ Kích và vài vị trọng thần đều an vị trên chiến đài.

Bên bờ sông dưới chân dốc, tướng sĩ Bắc Cảnh Quân đã sẵn sàng, chờ đợi những chiếc bè đang chậm rãi trôi xuống từ thượng du.

Trên đài cao, Tạ Kích chồm người nhìn đội quân khí thế hùng tráng. Áo giáp nâu lưỡi kiếm bạc, lặng lẽ xếp hàng dọc theo bờ sông trong không khí lành lạnh, trải dài hơn một dặm.

Bầu không khí trang nghiêm thậm chí không nghe một tiếng ngựa hí hay tiếng áo giáp cọ xát, tất cả binh lính đều đứng thẳng trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, tựa tường đồng vách sắt không thể phá hủy, chiến giáp tỏa hàn quang, hiên ngang uy vũ.

Trong lòng Tạ Kích vừa vui mừng vừa chua xót.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!