Chương 42: Một bí mật lớn được hé lộ !

* Đàm Hime

- ka: E hèm, có vẻ như ở chương bốn mươi mốt, các bạn độc giả khá bức xúc đúng không ạ? Nhưng mà các bạn cũng nên nghĩ cho mấy soái ca nhà Hime với nha. Do các anh ấy quá kích động với do một phần ám ảnh của quá khứ thôi ạ!

- Chương bốn mươi hai này, như ở phần tóm tắt Hime đã nói, chúng ta tạm thời không gặp mặt mấy anh ấy nữa. Chương này sẽ giải thích một vấn đề khác mà có lẽ các độc giả cũng đang thắc mắc.

- Nhiều độc giả đọc ở những web khác ( Không phải santruyen) nên có thể không biết, khi post bộ truyện này, Hime đã đánh dấu truyện vào cả mục thể loại Xuyên Không nữa a....

Không làm mất thời gian của các bạn, chương mới xin được bắt đầu...

---------------

Sau khi chạy ra khỏi căn biệt thự, nó, mang theo bao đau thương, đờ đẫn bước trên con đường tối tăm, đôi chân bé nhỏ của nó cứ tự bước đi mải miết, nó còn không biết là sẽ đi đâu bây giờ nữa.......

Bỗng...

Dù không nhìn rõ nhưng nó thấy lờ mờ ba bóng người đang tiến về phía nó, cảm giác hoảng sợ dâng lên, nó vội vàng lui về phía sau.

- Tiểu Hỏa Nhi, đừng sợ, ta sẽ không hại con đâu!

Ta sẽ đưa con về nhà nhé?

- Một giọng nói lạ mà trầm ấm của một người đàn ông vang lên, nó có cảm giác cực kì thân quen.

Sau đó, người đàn ông ấy bế nó lên chiếc xe đen bóng sang trọng. Ông ấy chắc tầm khoảng bốn mươi đến năm mươi tuổi gì đấy. Nó cũng không có một chút phản kháng nào hết, vì có cảm giác an toàn khi bên cạnh ông.

Nó dựa vào người ông rồi thiếp đi lúc nào không hay........

Một lát sau...

- Tiểu Hỏa Nhi, dậy nào, đến nhà con rồi!

- Người đàn ông đó day day người nó.

- Ơ, dạ...

Nó mơ màng đáp lại...

Ra khỏi xe, nhìn thấy ngôi nhà bé nhỏ của mình đang hiện ngay trước mắt, bố mẹ nó đang ở đây, người thân của nó, chỗ dựa của nó đang ở đây, nước mắt nó tuôn ra. Đã lâu rồi nó không về thăm bố mẹ, không biết họ có khỏe không? Không biết họ giờ ra sao? Họ có giận nó vì nó không về thăm họ không?

Nó nhớ hai người lắm cơ...

Chỉ nghĩ vậy, nó liền chạy thật nhanh vào nhà...

- Bố! Mẹ!

Nó nhìn thấy bố mẹ nó rồi, họ đang ở ngay trước mắt nó thôi.

- Ơ, Nhi? Sao con lại ở đây? Có chuyện gì sao con?

- Mẹ Thanh đang ngồi bổ quả dưa hấu, ngẩng đầu lên nhìn nó.

- Mẹ...

- Giờ nó thật muốn nhảy vào lòng bà mà khóc...

- Sao con?

- Mẹ Thanh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!