Tại phòng hội sinh viên.....
- Hu ra! Hu ra! Hí hí, tôi được chọn rồi nè, tôi trúng tuyển rồi nè! Ha ha.. tôi thật giỏi nha!!
- Nó vui sướng, reo hò, hú hét om sòm hết cả căn phòng.
- Nhóc! Chính xác là nhóc có bị ấm đầu không vậy?
- Tinh Anh giơ tay đặt lên trán nó.
- Hứ, may cho anh là hôm nay tôi vui, không có tâm trạng để oánh anh, gây sự với anh đâu! Không chấp! Không chấp!
- Nó xua xua tay.
Tinh Anh xụ mặt xuống Chán thế!
Bỗng, sáu người quay ra nhìn nhau rồi nháy mắt gật đầu một cái.
- Nhóc, nhóc nhắm mắt lại đi!
- Thiên.
- Sao tự nhiên lại phải nhắm mắt?
- Nó thắc mắc, khi không kêu nó nhắm mắt làm chi?
- Thì cứ nhắm mắt vô đi, nhóc lắm chuyện nhở?
- Nam nhăn mặt.
- Ê, anh dở hử? Chuyện này liên quan đến tôi, tôi có thắc mắc hay có làm không là nhiều chuyện à? Hỏi mỗi câu!
-Nó bĩu môi, bất mãn nói.
- Nhóc! Cứ nhắm mắt lại đi!
- Tinh Anh.
- Hừ! Phải cẩn thận chứ! Biết đâu các anh bắt cóc tôi đem bán sang Trung Quốc thì sao? À mà, nếu có bắt cóc thì bán tôi sang Nhật Bản hay Hàn Quốc ấy, tôi thích bên đó cơ!
- Nó cười cười nói.
- Được rồi, tụi anh biết rồi, mà có ai bắt cóc nhóc đâu? Nhóc nghĩ tụi anh là người như vậy sao? Thiệt tình..
- Long nói.
Nó cười trừ rồi từ từ nhắm mắt....
Một lát sau...
- Ok! Nhóc mở mắt ra được rồi đấy!
- Thiên nói.
Nó mở mắt ra, trước mắt nó là một chiếc kính cận vuông nhìn rất sang trọng. Có màu nâu đen, mắt kính nhìn cực kì trong suốt, mỏng. Chắc hẳn phải là loại mắt kính tầm chục triệu chứ chẳng chơi, ở gọng kính bên phải có gắn một chiếc nơ hồng hồng, đỏ đỏ, nhưng vì khá nhỏ nên nó không quan sát được kĩ.
Ở hai bên gọng kính còn gắn thêm hai viên gì đó nhỏ nhỏ màu vàng và hình như cũng bằng vàng nữa, chúng tỏa ánh sáng lấp lánh. Oa.. đẹp thật đó!
- Cái.. cái kính này.. là sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!