Hime
- ka: Đầu tiên, cho phép Hime được gửi đến bạn Nguyễn Thị Thanh Lam lời xin lỗi chân thành nhất, Hime không nghĩ là nó sẽ xảy ra như vậy, thành thật xin lỗi bạn rất nhiều, Hime không hề có ý gì khi làm như vậy, mong bạn sẽ chấp nhận tha lỗi, bỏ qua sự sai lầm đáng trách đó của Hime ạ!
Các cháu phải tin con bé Vân chứ!
- một giọng nói cất lên, sáu anh ngơ người.. còn Vân thì chỉ lặng lẽ nở nụ cười gian xảo...
- Bà!
- sáu anh cùng đồng thanh lên tiếng, họ khá bất ngờ..
- Biết gọi bà, biết kêu bà là bà thì hãy nghe lời bà nói!
-Bà Phương đi đến bên cạnh Vân.
- Bà không hề liên quan đến chuyện này đâu, bà ạ!
- Nhật lạnh nhạt nói, chuyện gì bà có thể tham gia giải quyết, chứ trong chuyện này thì nhất định, không thể được!
- Sao lại không liên quan?
Bà dẫu gì cũng là bà các cháu, không ít thì nhiều, bà vẫn liên quan đến cuộc sống của các cháu, bà lo cho cuộc sống sau này của các cháu, bà cũng muốn được thay bố mẹ các quyết định tương lai của các cháu
- một tương lai tốt đẹp! Sao cháu lại có thể nói bà không hề liên quan gì cơ chứ!
- Bà Phương gay gắt nói.
- Bà quyết gì thì quyết.. chứ không lẽ, ngay cả tình yêu của chúng cháu bà cũng muốn quyết định thay sao? Bà nhiều chuyện thật nhỉ?
Cháu nói cho bà biết, có thể không phải lẽ khi một đứa cháu như cháu dùng lời lẽ kiểu như vậy nói với bà, nhưng cháu muốn nhắc cho bà biết một điều: chuyện tình cảm của chúng cháu, ngay cả bố mẹ của chúng cháu cũng không có quyền quyết định đâu!
Tình yêu là của chúng cháu chứ không phải là của ai khác, bà hiểu chứ bà?
- Bảo lạnh lẽo nói, bà càng ngày càng làm anh mất hảo cảm.
- Đừng ăn nói như thế với bà, bố mẹ các cháu không quyết định được thì hãy để bà, bà đã có nhiều kinh nghiệm bươm chải cuộc sống, bà rõ hơn các cháu nhiều, con mắt nhìn người của bà, có lẽ cũng không sai đâu!
Nghe bà dặn đây: từ nay, Vân
- nó sẽ sống ở đây như là một đứa cháu dâu của bà, còn các cháu, các cháu sẽ vẫn yêu thương nó như trước!
- Bà Phương nghiêm nghị nói.
- Bà nói như vậy.. thì.. chồng cô ta sẽ là ai?
- Nam thắc mắc.
- Là các cháu!
- Bà Phương thản nhiên nói.
- Cái gì cơ?
- Sáu anh đồng thanh kêu lên.
Nó đứng núp sau tường tí thì cũng hét to lên rồi, nhưng may là kịp thời kiềm chế, lấy tay bịt miệng.
Nhưng sao lại là như vậy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!