Sau khi được cứu về, nó có cảm giác nó không nhớ cái gì đó nhưng, thiệt, vẫn chỉ là rất mơ hồ... ây da.. lục tung cả đầu vẫn không nhớ ra luôn nè!
Đừng nói là nó bị đãng trí nha~ Nó còn trẻ trung tươi tắn lắm a...
Ảo giác! Nhất định chỉ là chút ảo giác thôi!!
Hừm... mấy ngày hôm nay, đối với nó thì khá là thuận lợi, không gặp trắc trở hay biến cố gì hết. Việc đối diện với sáu anh là khó nhất nha! Ây da, cứ đứng trước họ là dường như nó không bình tĩnh được, không tự nhiên được như trước nữa....... hay sao ý!
Thư thì khi thấy bóng dáng nó trở về, cô khóc... ách.. khóc như mưa, nước mắt và.. ừm.. cả nước mũi chảy ra tùm lum a... làm nó một đợt nổi da gà... hic.. vì ặc... nước mũi của Thư chảy hết ra áo nó.. hức.... Nó biết Thư cực kỳ coi trọng nó và nó cũng cực kỳ coi trọng Thư. ở trong trường này, nó cũng không hay nói chuyện với ai hết, lâu lâu mới nói được vài câu với mấy người khác thôi, nó với Thư toàn rủ nhau ra một góc ghế mát, mua đồ ăn rồi tám, mà nó và Thư đã tám thì á, thôi rồi, không bao giờ để ý giờ giấc gì hết trơn, tám trên trời dưới đất, tám xuyên mặt trăng xuyên lên cả sao hỏa... (Hime
-ka: -.-)
-------------
Sáu anh kia thì sau khi đưa nó về an toàn liền gọi Như tới ngay và luôn!...
-Nói, tại sao em phải làm như vậy? Nhi không hề gây tổn hại gì tới em mà đúng không?
- Nhật nhàn nhã uống trà, không nhìn Như.
-Anh lại còn hỏi em sao?
Em phải hỏi các anh trước mới đúng, từ trước đến nay, có biết bao nhiêu con nhỏ đã bị em xử như vậy rồi? Các anh lại không hề quan tâm và đả động gì tới việc đó, vậy tại sao, giờ các anh lại làm như vậy? Xen vô chuyện của em? Nó có quan hệ gì với các anh không cơ chứ?
Nó quan trọng đến mức ấy sao?
- Như khoanh tay trước ngực, cau có nói.
- Là anh hỏi em trước!
- Nhật lạnh giọng.
-Ừm.. ờ thì.. tại em thấy ngứa mắt với nó thôi, hơn nữa, ai kêu nó lúc nào cũng bám dính với mấy anh làm chi?
- Như hất mặt nói.
- Em thật sự nhiều lúc khiến anh bực mình, và nhiều hành động của em cũng đi quá rồi đấy! Em biết rằng cách tụi anh đối xử với Nhi như thế nào thì cũng nó thể đoán ra một phần rằng đối với tụi anh, Nhi là người có một vị trí gì đó, bất kể là vị trí gì đi chăng nữa.
Vậy mà em lại cố tình làm vậy. Những lần trước, những cô gái em đã xử rồi ấy, tụi anh không can thiệp, vì tụi anh không hề có sự quan tâm gì hết, và những cô gái đó lại đều là những người hay dính lấy tụi anh, nên rất dễ dàng, tụi anh cho em tùy xử! Nhưng lần này lại khác chứ!
Đối với những người có vị trí trong lòng tụi anh, dù là vị trí gì đi chăng nữa thì đó cũng là người mà tụi anh quý, em đừng bao giờ động tới họ, nghe rõ chưa?
- Nhật đặt tách trà xuống, lạnh nhạt nói.
- Ư..ư... rõ... vậy.. vậy.. trong tụi anh, em có vị trí gì hay không?
- Như bất ngờ hỏi.
- Tất nhiên là có, trong lòng mỗi người tụi anh, ai cũng coi em như là một cô em gái bé bỏng, đáng yêu!
- Thiên thản nhiên nói.
Như nghe vậy thì.. cô thẫn thờ... ừ.. cô biết ngay mà, cô lúc nào cũng chỉ được coi là người em gái thôi, một người em gái.. hừ.. cô không cần cái vị trí đó, cái cô muốn là người yêu của họ!
- Vậy tại sao các anh lại cho nhỏ đó làm thư ký Hội học sinh? Từ trước tới giờ vốn không có chức vụ đó mà!
- Như.
- Lúc đó là do T.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!