Chương 21: (Vô Đề)

Sau khi kể hết toàn bộ về thân thế, về gia đình, về nơi nó sinh sống với Thư và Như, nó xuống phòng khách để xem mấy người kia thế nào rồi.....

Ủa, nhưng sao ghế không còn người, phòng không còn ai? Họ đi đâu hết rồi?

- Anh Kiệt ơi!

- Nó kêu lớn.

Kiệt lật đật ôm gối từ trong phòng ngủ đi ra, lơ mơ nhìn nó.

- Cái gì vậy? Anh đang ngủ mà...

- Anh ngủ dưới lầu, vậy có biết mấy người này đã đi đâu không? Nãy giờ em ở trên kia nên không có biết.

- Nó gãi gãi đầu, chỉ vào chiếc ghế sofa trống trơn.

Kiệt dụi dụi mắt, ngáp một cái rồi mặt mày nhăn nhó.

- Con bé này buồn cười thật đấy! Này, anh là ngủ trong phòng, đóng cửa kín thì làm sao mà biết được bên ngoài xảy ra việc gì chứ?

Hỏi gì kì quái, mất cả ngủ...

Kiệt liếc nó một cái rồi hậm hực đi vào trong phòng, đóng cửa cái rầm.

Nó giật mình một cái rồi chớp chớp mắt nhìn cánh cửa phòng Kiệt rồi lại nhìn ra phía ngoài.

- Họ đi mà không báo ai một tiếng? Mình đã kêu họ về đâu.

Thế, nó thở nhẹ một hơi rồi tắt điện, đi lên phòng ngủ.

o0o

Trong khi đó, ở biệt thự chung của sáu anh...

Đặt Thiên xuống ghế xong xuôi, Tinh Anh phủi phủi tay rồi nói.

- Nào, Nam muốn nói gì thì nói đi.

Nam nghe vậy, ngẩng mặt lên, mím bặm môi rồi lắp lắp không thành lời.

- Em biết, em biết... em biết Dư...

- Khổ quá, sao phải nói lắp? Việc này quan trọng thì mau nói nhanh đi! Khó chịu a.

- Tinh Anh nhăn nhó bĩu môi.

- Đương nhiên là rất quan trọng rồi!

- Nam vội nói.

- Quan trọng thì mau nói đi chứ!

- LOng nhíu mày. Cái thằng cứ ấp a ấp úng hoài.

Nam cúi mặt, hai tay nắm chặt vào nhau rồi nói lớn.

- Em biết Dương Ngọc Nhi ở đâu rồi!

...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!