Chương 19: (Vô Đề)

Nhi, em chính là Ngọc Nhi của anh đúng không?

Thiên nhẹ đưa tay lên mặt nó, lẩm bẩm nói.

Nó cắn môi, cứng ngắc nhìn khuôn mặt bảnh trai hồng hào vì say trong men rượu của Thiên.

- Em... không biết Dương, Dương Ngọc Nhi mà anh nói đến là ai. Em là Long Hỏa Nhi! Là Hỏa Nhi! Anh, nhầm rồi! – Nó lắp bắp chối đi.

Tại sao anh ấy lại nói như vậy?

Anh ấy biết gì rồi chăng?

- Không, em là Ngọc Nhi. Cuối cùng anh cũng được gặp em rồi. Anh rất...

Huỵch

Thiên bỗng ngã cái huỵch xuống đất rồi thiếp đi luôn. Nó chạy đến đỡ anh dậy rồi ra ngoài nhờ một anh nhân viên cùng nó đưa Thiên ra ngoài, đẩy vào trong chiếc taxi mà nó đã gọi hồi nãy.

Chú ơi, chú cho cháu về nhà đi ạ.

- Nó nói với chú lái xe ngồi trước.

Nó cũng muốn đưa Thiên về nhà của anh nhưng nó không biết địa chỉ cụ thể, lại không dem theo điện thoại để gọi cho mấy người kia đến đón.

Giờ chỉ còn cách đưa về nhà nó thôi.

o0o

Về đến nhà...

Nó cùng chú lái xe đỡ Thiên vào trong.

Đưa Thiên đến cửa nhà, nó cúi đầu rồi đưa tiền cho chú lái xe.

- Phù, đến đây được rồi chú. Cháu cảm ơn chú, cháu gửi tiền ạ! Chú khỏi thối lại chú nhé! Chú đi đường cẩn thận ạ!

...

- Chị Như, anh Kiệt, Thư ơi! – Nó đập đập cửa kêu lớn.

Haiz, vừa nãy đi vội quá đến chìa khóa nhà cũng không đem theo.

Cạch

- Gì vậy Nhi? – Như chớp chớp mắt mở cửa nhìn nó. Cô và Kiệt vẫn đang ngồi xem phim.

Bỗng nhìn thấy Thiên đang mê man bên cạnh, Như vội vàng chạy đến đỡ cùng nó.

- Ủa, anh ấy bị làm sao vậy Nhi? Mùi rượu nồng quá!

- Em cũng không biết sao anh ấy uống ra nông nỗi này nữa chị. – Nó lắc lắc đầu.

Cùng lúc đó. Kiệt và Thư từ trong phòng khách chạy ra. Bốn người cùng đỡ Thiên vào sofa.

Thiên nằm xuống, anh đưa tay nới lỏng cà vạt, miệng vẫn lẩm bẩm tên nó.

- Mọi người trông chừng anh ấy để em đi gọi điện cho mấy người kia!

Thế rồi nó nhanh chóng chạy lên phòng, lấy điện thoại và gọi cho Bảo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!