Chương 16: Bữa ăn ngọt ngào (1)

Sáng sớm...

- Anh Kiệt! Anh đừng giành bánh của em chứ! Sao anh xấu tính thế nhỉ?

Nó phồng má nhìn Kiệt đang lén lút lấy một miếng bánh trứng của mình.

- Thì em cho anh một miếng không được à? Anh em với nhau mà như thế đấy! – Kiệt bĩu môi.

- Anh là phải nhường em, nghe chưa? Anh không cho em bánh thì thôi đi lại còn đi lấy bánh của em. Chị Như, chị bảo anh Kiệt đi, anh trai gì mà suốt ngày giành ăn của em gái...

- Nó chống tay, hất mặt nhìn Kiệt rồi lôi cả Như vào.

Như đang ăn, nghe tên mình thì ngước lên, tròn mắt nhìn nó.

- Sao tự dưng lại liên quan đến chị nữa? Cơ mà Kiệt, anh ăn của em này, đừng giành phần của Nhi nữa, tại em mua ít bánh, cứ tưởng không ai thích ăn bánh này cơ chứ.

Kiệt chẹp miệng nhìn nó rồi quay ra nhìn Như, cười ngọt ngào, khẽ xoa đầu cô, nói.

- Em đút cho anh ăn đi!

Như trề môi nhìn Kiệt rồi bật cười đưa miếng bánh lên miệng Kiệt.....

Hai người cứ tình cảm với nhau làm nó với Thư đứng hình tại chỗ, mặt bày ra biểu cảm như không thể tin nổi.

- Bộ hai người này xem chúng ta như người vô hình rồi à? – Thư kéo kéo tay nó, nói nhỏ.

Nó lắc đầu thở dài. Tự dưng đang nhìn một anh Kiệt năng động giờ lại làm mấy cái hành động như thế này... khụ, làm nó muốn sởn gai ốc.

- Thư, quả... quả thật là tôi không thể chịu nổi cái khung cảnh trước mặt này nữa rồi. Tôi phát sợ rồi, tôi phải đi đây.

Thư thấy nó đứng dậy thì vội kìm tay nó lại.

- Ấy, bà định đi đâu?

- Đi làm chứ còn đi đâu nữa, cái bà này... – Nó tỉnh bơ.

- Bà bị cuồng công việc hả Nhi? Hôm nay được nghỉ mà. – Thư lắc lắc đầu nhìn nó.

- Nghỉ á? À... ừ, ừ nhỉ, tôi quên mất. – Nó giờ mới lớ ngớ nhớ ra.

Hôm qua có thông báo toàn bộ nhân viên được nghỉ một ngày – là ngày hôm nay, nghe bảo là mấy vị Tổng giám đốc có cuộc họp quan trọng với mấy cổ đông thì phải.

Nó xoa trán, sao ngày nghỉ mà nó lại quên nhỉ?

Quái lạ!

- Thế bây giờ bà định đi đâu?

- Được nghỉ thì... đi ngủ thôi. – Nó gãi đầu cười nhìn Thư.

Ai da, hôm nay phải ngủ cho thật đã mắt mới được a.

Thư nhún vai rồi cười tít mắt.

- Vậy bà đi ngủ đi, hôm nay anh Quân hẹn tôi đi chơi rồi. Giờ tổi cũng phải đi đây, nhìn hai người này, thật không chịu nổi rồi.

Thế, Thư cầm lấy cái túi xách và áo khoác chạy ra ngoài luôn.

Nó chán nản nhìn theo bóng Thư rồi đi lên phòng.....

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!