Sáng sớm…
Căn nhà nhỏ của nó, Thư, Như và một thành phần ở nhờ
- Kiệt đã đèn điện sáng bừng.
- Sao bà dậy sớm thế? – Thư dụi dụi mắt hỏi.
Bình thường có bao giờ con heo này dậy sớm như vậy đâu. Vì vậy chắc chắn là phải có lí do chứ a.
- À… tôi phải đi, ừm… đi công tác á! – Nó vừa mặc chiếc áo khoác vừa lấy cớ qua loa.
- Hả? Gì cơ? Vừa mới làm việc được có một ngày mà đã phải đi công tác rồi sao? Lạ nhỉ? – Thư tròn mắt.
- Thư này, thì em không biết là Nhi nhà mình được các vị tổng giám đốc ưu ái đặc biệt à? – Như nằm bên cạnh cười cười nói.
- Cái gì mà 'ưu ái đặc biệt'?
Hừ, họ đang hành em cho ra bã đây này! Ưu ái mà như thế à? – Nó trề môi ngay lập tức.
- Rồi sau này sẽ khác thôi. – Như cười.
- Xì, thôi, muộn rồi, em đi đây, bye bye!
Nó xì một cái rồi nhanh chóng lấy cái túi xách, rảo bước ra ngoài.
…
o0o
Vừa mới đi ra đến đầu ngõ, một chiếc xe mui trần đen bóng sang trọng đã chiếm trọn đường đi.
Một ông chú đang chạy xe máy dừng lại và kêu lên.
- Ê! Ai là chủ của chiếc xe này vậy? Để xe như thế này mà cũng coi được sao?
- Có chuyện gì vậy?
Bóng dáng một người đàn ông cao lớn bước ra từ chiếc mui trần, anh ta nhìn ông chú và nói tiếp.
- Tôi, là chủ chiếc xe này! Có vấn đề gì?
Anh ta trông rất đẹp trai, lịch lãm với bộ vest đen và ngầu, rất cuốn hút phái nữ. Mái tóc vuốt lên để lộ cái trán trắng mịn. Anh ta đeo một chiếc kính râm che hết nửa khuôn mặt nhưng điều đó không làm mất đi vẻ điển trai của anh mà còn cho người thấy được đẳng cấp của anh, trông rất ngầu.
Khụ, có điều, anh chàng đẹp trai này lại là người quen thuộc đối với nó a.
Là Tinh Anh chứ còn ai nữa…
- Lại còn hỏi có vấn đề gì à? Cậu để xe chềnh ềnh giữa đường như vậy, cản trở hết lối đi của mọi người trong khu này mà còn hỏi gì nữa à? – Ông chú ấy bực mình nói.
- Tôi là người đến trước, tôi có quyền để đấy.
Ai kêu ông ra muộn làm gì, giờ không đi được, ráng chịu đi. – Tinh Anh ương ngạnh nói.
- Ơ hay, cái cậu này, bố mẹ cậu là ai? Con cái nhà ai? Sao lại có thể ăn nói vô lí như thế? Đường là của chung chứ không phải của mình cậu, dù người đến trước cũng phải tôn trọng những người đến sau một chút chứ.
Để xe sai mà còn có thể nói vô lí như vậy! – Ông chú kia cáu gắt nói.
- Ông lại còn hỏi bố mẹ tôi? Ông hỏi để làm gì? Bố mẹ tôi liên quan gì đến ông à? Hừ, đừng có mà thấy người sang mà bắt quàng làm họ. Hứ! – Tinh Anh kiêu ngạo, hất mặt nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!