Chương 8: (Vô Đề)

Quân Thanh nhíu mày khó hiểu: 

"Chuyện đó thì liên quan gì chứ?" 

Tôi chậm rãi nói: 

"Một nữ minh tinh gợi cảm sau khi ly hôn rồi quay lại làng giải trí, người ta sẽ mỉa mai, chế giễu, thậm chí xem như trò cười. Nhưng một người phụ nữ đáng thương bị chồng phản bội, quyết định ly hôn và kiên cường tìm lại giá trị cuộc sống thông qua diễn xuất, thái độ của công chúng sẽ hoàn toàn khác." 

"Một mặt, em muốn ly hôn. Mặt khác, em sẽ lợi dụng chính câu chuyện ly hôn này để quay trở lại với hình ảnh và vai trò mới, tái xuất trước công chúng." 

"Đã ly hôn thì nhất định phải có giá trị." 

Đôi mắt phượng sắc sảo của Quân Thanh chớp chớp, ánh lên vẻ rực rỡ. 

"Vậy nên hôm nay em mới cố tình tạo ra cảnh tượng lớn như vậy, giả vờ ngất xỉu ngay trong bệnh viện trước bao ánh mắt, để đối lập với hình ảnh Diệp Thần Phong ngoại tình rõ ràng… Tiêu Tiêu, chị cứ tưởng mấy năm nay em bị anh ta "nuôi" thành một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn rồi chứ, hóa ra chị đánh giá thấp em rồi!" 

Tôi khẽ thở dài. 

"Những năm qua em sống thế nào, chẳng ai rõ hơn chị. Có những nỗi đau không thể chịu đựng vô ích được." 

"Tốt lắm!" 

Quân Thanh vỗ tay, cất giọng dứt khoát: 

"Ngày mai chị sẽ tung cả hai mặt trận, nhất định biến em thành hình tượng người phụ nữ đáng thương bị chồng ruồng bỏ, để câu chuyện này lan rộng khắp nơi—" 

"Bốp!" 

Cánh cửa đột ngột bị đẩy mạnh mở toang. 

Diệp Thần Phong, người ướt sũng trong cơn mưa, xuất hiện ngay trước cửa phòng.

08 

"Tiêu Tiêu, em không sao chứ?" 

Diệp Thần Phong nhíu chặt mày bước vào, thấy tôi vẫn ổn thì thở phào nhẹ nhõm. 

Tôi sững sờ nhìn anh. 

Cả người ướt sũng, trông vô cùng thê thảm. 

Trên người và khuôn mặt còn dính đầy bùn đất, lẫn cả những vết trầy xước chưa rõ nguyên nhân. 

"Anh sao vậy?" Tôi do dự hỏi. 

Anh đưa tay sờ trán tôi, rồi kiểm tra từ đầu đến chân, miệng không ngừng hỏi: 

"Anh vội lái xe về nên đ.â. m vào lan can. Em thật sự không sao chứ? Bác sĩ nói thế nào?" 

Tôi đờ đẫn nhìn anh chằm chằm. 

"Không phải… tối nay anh có chuyện quan trọng sao? Sao lại đột nhiên quay về?" 

Ánh mắt anh lóe lên một tia khác lạ rồi vụt tắt, sau đó nhẹ nhàng xoa đầu tôi, giọng nói dịu dàng: 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

"Tiêu Tiêu, anh không biết em khó chịu đến thế. Biết vậy thì anh đã không đi rồi. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!