Giọng anh ta khàn khàn vang lên:
"Tiêu Tiêu, anh không có ý đó. Anh chưa bao giờ chê bai em cả.
"Anh… anh chỉ là một thằng ngu si cố chấp!
"Tiêu Tiêu, anh chỉ yêu mình em, từ hồi cấp ba anh đã yêu em rồi. Bao nhiêu năm qua chưa từng thay đổi.
"Đừng giận nữa mà, coi như anh ngu ngốc nói linh tinh đi, coi như anh rẻ rúng bản thân, được không?"
Người đàn ông trước mắt tôi, vành mắt đỏ hoe, chân mày nhíu chặt.
Hoàn toàn không còn vẻ điềm tĩnh, tự tin như trước kia, trông anh ta thê thảm tột cùng.
Giống chồng tôi.
Nhưng… cũng không giống.
Tôi khẽ "chậc" một tiếng.
"Nhưng bây giờ, là tôi thấy anh bẩn."
Cả người anh ta run rẩy dữ dội, bàn tay đặt trên mép giường cũng không kìm được mà khẽ run lên.
Tôi nhắm mắt lại.
"Biến đi, Diệp Thần Phong."
"Trước khi anh thực hiện được những gì anh đã hứa, đừng để tôi nhìn thấy anh nữa."
14
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Đoạn livestream chỉ kéo dài vài giây của người bạn tôi hôm đó đã nhanh chóng lan truyền khắp mạng xã hội.
[Chơi bời thật đấy, thế giới của nhà giàu đúng là khác biệt mà!]
[Diệp thiếu gia vất vả quá, sinh nhật vẫn phải tăng ca ở công ty, ăn "bữa cơm công việc" ngay trên bàn làm việc với "món chính là cơ thể phụ nữ".]
[Nói chứ, Lý Tiêu Tiêu dám ném bánh kem vào mặt Diệp thiếu gia à? Không phải cô ta là kiểu bám lấy đàn ông sao?]
[Cô Bạch trông không giống kiểu người sẽ làm chuyện này đâu, chắc có ẩn tình gì đó. Trên mạng hay có cú plot twist, thôi chưa vội đánh giá.]
[Không đánh giá mà lảm nhảm cái gì?]
Đúng lúc sự việc đang được bàn tán sôi nổi, Diệp Thần Phong bất ngờ đăng bài:
[Tôi – Diệp Thần Phong – công khai xin lỗi trước toàn xã hội. Là một người chồng, tôi đã không thể kiềm chế trước cám dỗ và giữ mình đúng mực, khiến gia đình tổn thương. Tôi sẵn sàng làm mọi thứ để bù đắp.]
Cư dân mạng lập tức ồ ạt phản hồi:
[Vậy là thật rồi à? Tưởng ít nhất cũng phải có vài cú "bẻ lái" chứ, không ngờ Diệp thiếu gia lại thật thà thừa nhận như thế. Không lẽ bị nắm thóp gì rồi?]
[Ý của anh ta là cô Bạch chủ động quyến rũ à? Trời ơi, nhìn cô ta trông có vẻ thanh cao thế mà…]
[Lần trước vụ khách sạn là tôi đã nghi rồi. Bảo là do công việc mà ai lại đi gặp sếp ở khách sạn ban đêm chứ? Cô ta chỉ là chuyên viên trang điểm chứ có phải lãnh đạo cấp cao gì đâu.]
[Tôi từng là fan của cô Bạch, giờ thấy hổ thẹn quá. Tự phạt bản thân mua một cốc cà phê Luckin với giá gốc.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!