Chương 48: Tô phở không chủ

Năm 1979 tôi vẫn còn đi học ở bên Lào, thì bỗng nhiên trong thành phố (Luang prabang) có vài chuyện cướp đáp nhau lộn xộn. Ở trước cửa rạp cinêma có một tiệm bán chè, mà cô chủ tiệm cũng xui xẻo bị hại chết.

Sau khi cô chết thì tiệm bán chè đóng cửa, cũng là một gia đình quen biết vì sau giờ học tôi làm việc thêm trên phòng chiếu phim, trước giờ chiếu phim tôi hay qua bên tiệm bán chè đó ngồi ngắm người đến coi cinema.

Trong thời gian cô chủ tiệm chết thì người quen biết ai cũng đến chia buồn và an ủi nhau, tôi với ông chủ tiệm đó thì thấy nhau hàng ngày rồi, tôi vẫn thường xuyên qua ngồi chơi, sáng thứ bảy và chủ nhật anh hay gọi tôi đi ăn phở, sau khi vợ anh chết thì tôi cũng đi như chia buồn với người đang có nội tâm.

Vợ anh chết để lại một đứa con hai tuổi, sau đó một sáng thứ bảy bắt đầu xảy ra chuyện, anh nói:

- Bến thuyền bờ sông có một tiệm phở mới mở mình đi ăn thử.

- Tôi leo lên xe honda rồi anh lái tới đó, quán phở chưa có khách ăn, hai người ngồi xuống anh nói:

- Xin 2 tô phở đặc biệt!

Chờ 5 phút người chủ tiệm bưng đến 3 tô phở, một tô là phở tái.

- Anh và tôi đặt 2 tô mà sao lại có 3?

- Tôi nói.

Bà chủ tiệm nói:

- Có cô ngồi bên cạnh anh đó đặt, mà đến 3 người sao lại đặt 2?

Lúc đó da gà đã nổi, hai anh em im lặng, vừa ăn vừa ngó tô phở tái đó. Thuyền cặp bến, khách vào tiệm phở đầy người, hai người trả tiền 3 tô phở và im lặng lên xe về như trong lòng hai người biết rồi đã có chuyện gì xảy ra.

Ngày mai chiều tối, tôi đang đứng trước cửa rạp thì bỗng nhiên anh gọi:

- Em chiếu phim không?

- Không, em nghỉ tối nay.

- Mình ngồi xe hóng mát đỡ buồn, rồi ghé ăn cà rem phía rạp cinema bên kia.

- OK.

- Tôi trả lời.

Rồi hai người ngồi xe honda đi dạo. Một tiếng sau xe đậu, hai người bước vào tiệm bán cà rem đặt hai ly, một phút sau hai ly cà rem được bưng xuống để trên bàn trước mặt mà lại có 3 cái thìa, anh đó mỉm cười hỏi:

- Sao ly tôi lại có 3 cái thìa cô?

Cô chủ quán nói:

- Người em gái ngồi bên cạnh anh chỉ xin cái thìa thôi.

- Hai người nổi da gà da mèo tại chỗ, anh nói:

- Vợ của anh nó thích ăn phở tái và không thích ăn đồ lạnh như cà rem.

Hai người ăn không hết ly cà rem, đi về ngay luôn. Tôi về nhà ngủ luôn và nổi da gà da ngỗng cả đêm. Hai ngày sau cỡ 10:30 giờ đêm tôi trở về từ rạp phim, bắt đầu lên giường ngủ mai đi học thì bỗng nghe tiếng người gọi tên tôi và hai tiếng hơi thở như chạy mệt về.

Tôi mở cửa ra thì thấy anh và một người bạn gái nữa, tôi thấy hoàn cảnh lo sợ thì tôi bắt đầu nói chọc cho vui:

- Anh dẫn bạn gái chạy thể thao nửa đêm sao?

Hai người đứng thở, tóc tai đứng thẳng lên trời, kéo tay tôi và nói:

- Đi về nhà tôi gấp!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!