Học hành chăm chỉ lắm 4 tháng rồi cô cũng giao tiếp được, còn mỗi chữ viết nữa thôi.
Sáng cô phải dậy sớm lắm,6h là phải có mặt để mà niệm phật với lão phu nhân nữa.
Lão phu nhân vừa nhấp ngụm trà vừa nhìn vào bụng cô mà hỏi.
- Sao mấy tháng rồi mà chưa thấy gì.
- Thấy gì là thấy gì thưa mẹ.
Lão phu nhân đập chén trà xuống bàn cực mạnh.
- Lấy chồng rồi mà hỏi thấy gì, con trai đó, cháu trai nối giỏi của nhà này đó.
Cô giật bắn người, trả lời lí nhí.
- Mấy tháng nay lão gia có vào phòng con đâu.
- Sao lại ko vào, mấy nay tối nào nó cũng về nhà, hay cô làm gì trái ý nó rồi.
- Dạ ko, ko có thưa phu nhân.
- Đàn bà có cái đẻ cũng ko xong.
Thím 4 Vương Mỹ Lan chen ngang.
- Lúc về làm dâu nhà này tôi, tháng sau tôi đã có bầu liền, giờ tôi có tận 3 đứa con, 2 trai 1 gái rồi. Phụ nữ có làm gì thì chồng mới ko muốn gần.
Cô giận tím mặt nhưng ko làm được gì hết. Lão phu nhân cũng tức giận bỏ đi......
Đêm đó anh ta về, anh ta ngủ chung trên chiếc giường với cô. Cô ghét tên đó nên cứ quay mặt vào trong giả vờ ngủ, anh ta cũng ko làm gì cô hết, ko gian im lặng khá lâu.
- Vết thương cô đỡ chưa.
- Vâng, cảm ơn, nhờ phước anh mà tôi vẫn còn sống.
- Mồm mép, tôi ghét nhất loại con gái dễ giải.
- Biết dễ giải mà con ăn nó làm gì.
- Mỡ dâng tới miệng sao mèo ko ăn.
- Anh....
Cô tức quá ngồi dậy quay lưng nhìn anh, xong lại thôi quay lưng vào giường nằm tiếp.
- Tên xấu xa độc ác.
- Cô nói tôi ư, chưa đâu.
Cô lại tức quá ngồi dậy, nhưng nghĩ đấu với tên này chỉ có thiệt thân, xong lại quay vào tường.
- Anh mấy nay ngủ đâu thì giờ ngủ đó đi, dành giường với tôi làm gì.
- Tôi là chồng cô mà.
- Vâng chồng trên giấy tờ thôi.
- Trên giấy tờ vẫn là chồng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!