Chương 21: (Vô Đề)

Cái bầu càng lớn, Ân Di càng ko dám đi ra ngoài. Thanh Phượng cũng tìm cách hạ độc nhưng ko thành nên đành tính kế khác.

Còn cái gã suốt ngày nhắn tin cho Tiểu Mai là Minh Thành, họ yêu nhau, nhưng Tiểu Mai còn ngại chưa dám nói ra suy nghĩ của mình, cứ làm gã trai phải đợi chờ.

- Alo.. alo... ông ạ.

- Cô là người nhà của số điện thoại này.

Ân Di lo lắng lắm.

- Vâng là tôi, ai đang dùng điện thoại của ông tôi vậy ạ.

- Tôi là người đi đường, có ông già ngất xỉu ở đây. Cô tới đây đi.

- Ở đó... ở đó... là đâu ạ.

- Ngã tư M, bên đường ngược chiều á.

- Tôi biết rồi, tôi tới đây.

Ân Di run hết cả người, đứng lên ko vững, mặt tái mét.

- Ân Di, chị sao vậy.

- Ông, ông ngất ngoài đường. Chị phải đến đó...

- Nhưng sao chị đi được, để em gọi anh Thành tới.

- Ko kịp đâu, gọi sau đi.

Ân Di lái xe chở Tiểu Mai đến địa điểm đó. Trên đường đi Tiểu Mai nhắn tin cho Minh Thành biết địa điểm.

Xe chạy tới nơi, bên kia đường họ còn bu đông lắm, chỗ Ân Di sống cách địa điểm đó ko xa nên chạy tới nhanh lắm. Tiểu Mai dìu Ân Di qua bên kia đường. Ân Di đi vội lắm, chân cứ như bị quíu lại, rẽ đám đông thấy 1 người đang đỡ ông.

- Ông.. ông ơi... ông bị sao vậy.. người này... ko phải ông tôi.

Ân Di đứng dậy lảo đảo. Vậy là sao, ai đã gọi nhầm? Ai đã dùng điện thoại của ông chứ. Tiểu Mai dìu Ân Di qua gần hết bên đường, chiếc xe ô tô từ đâu lao đến, Tiểu Mai đẩy Ân Di ngã vào đống cát bên đường, chiếc xe lao thẳng vào Tiểu Mai và sau đó lao vào trụ đèn mới dừng lại.

Ân Di bò ra khỏi đống cát.

- Tiểu Mai... Tiểu Mai... em đừng bị gì nha... chị xin em mà.

- Em... em đã... đã bảo vệ được... được chị... rồi. Nói... Thành... Thành... xin... lỗi...

Tiểu Mai ngất đi trên tay Ân Di, máu từ đầu, từ miệng Tiểu Mai chảy ra rất nhiều, loan hết áo của Ân Di. Ân Di ôm lấy Tiểu Mau khóc to lắm. Minh Thành cũng vừa tới.

Minh Thành đỡ lấy Tiểu Mai.

- Tiểu Mai, em sao vậy, em tỉnh lại đi em. Em hứa gì với tôi hả????

Nước mắt Minh Thành chảy nhiều. Đây là lần thứ 2 trong đời cậu trai trẻ khóc vì đau khổ. Lần thứ 1 vì ba mẹ xa nhau, lần này là anh mất đi người yêu thương.......

Nhận được tin Đình Phong bay về liền, sắp xếp cho Tiểu Mai được chôn ở quê nhà, sắp xếp cho nhà cô ấy có cuộc sống sung túc lâu dài.

Ân Di chỉ nằm đó, có lúc cứ ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ thất thần. Cái tên gây tai nạn ấy, được điều tra là do say rượu. Cô thật muốn đem hắn ra băm vằm hàng nghìn mảnh mà.

Đình Phong ko có lời nào an ủi cô được nữa, nỗi đau này quá lớn với cô, chỉ biết ôm lấy cô mà thôi. Ân Di nấc nghẹn từng hồi.

- Lúc đó... lúc đó... Tiểu Mai đẩy em ra, chiếc xe.... nó lao thẳng về phía con bé... em bất lực... em ko làm gì được... Tiểu Mai ơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!