Chương 20: (Vô Đề)

- Mình đâu có thích con nhỏ đó, mà sao lúc ngủ hình ảnh của nhỏ đó cứ chạy lanh quanh trong đầu vậy. Đúng là điên rồi mà.

Minh Thành cứ trằn trọc lăn qua lăn lại, ko tài nào ngủ được, lẽ nào, lẽ nào cậu trai trẻ đã yêu sao. Cậu thích cái nhăn nhó xa lánh cậu của Tiểu Mai, cô gái sống rất thực.......

- Di Di, Di Di chị ở đâu Di Di.

- Nè, anh làm gì mà la to thế, để chị Ân Di nghĩ ngơi chứ.

- Chị ấy bênh hả Tiểu Mai.

- Ko, chị ấy đang... à ko, chị ấy hơi mệt thôi.

- Vậy à. Tiểu Mai tôi mua cái này cho cô nè, rất nhiều trái cây ngon và muối ô mai nữa nha.

Tiểu Mai cứ bị đồ ăn là mờ mắt thôi, cố nuốt đi nước miếng ừng ực.

- Tôi ko thèm.

- Nè, Tiểu Mai, tôi...

Ân Di đúng lúc đó đi xuống. Tiểu Mai cản lại.

- Chị, chị ko được đi xuống mà.

- Ko sao, ko sao, chị đi được mà. Tiểu Mai nấu cho chị tô mì nha.

- Dạ.

Tiểu Mai đi rồi, Ân Di mới ngó tới Minh Thành.

- Sao rồi cậu trai.

- Em... em...

- Em sao?

Minh Thành ghé sát tai Ân Di thì thầm.

- Em có chút chút rồi.

- Chút chút gì.

- Tiểu Mai á.

- Nói rõ xem nào.

- Em có thích Tiểu Mai, Di Di à, nhưng cô ấy cứ xa lánh em.

- Vậy là muốn nhờ chị giúp sao.

Minh Thành mặt cầu khẩn, gật gật.......

- Ân Di mau xuống đón chồng em này.

Đình Phong vừa từ sân bay về, ngồi ngã lưng vào ghế sopha.

- Ông xã, anh tới sao ko gọi em ra đón.

- Muốn dành cho em bất ngờ mà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!