Ân Di nằm im hồi hộp chờ đợi, cô thấy con mình đạp chơi khỏe mạnh, cô vui lắm. Sau khi thăm khám kỹ càng bác sĩ thông báo rằng, đứa con của cô là con trai, cô đã rất vui mừng. Cái vui mừng khi lần đầu làm mẹ của cô cũng lan tỏa sang cho Đình Phong.
- Ôi, phúc khí của nhà này mà. Cuối cùng nhà này cũng có người nối dõi rồi. Mau mau mai làm mâm chay lớn cúng phật nghe chưa. Ân Di, con lo bồi bổ vào cho cháu trai ta khỏe mạnh nghe con.
- Dạ thưa mẹ.
Lão phu nhân mừng ra mặt, lão phu nhân chỉ yêu thương Đình Phong và Mẫn Ngọc. Còn Mẫn Du từ khi lấy vợ bà chưa bao giờ coi trọng. Cho dù Mẫn Du có sinh 10 người con trai cũng ko bằng Đình Phong hay Mẫn Ngọc chỉ sinh 1. Còn kẻ tức tối nhất ko ai khác là Mỹ Lan.......
Mỹ Lan lại đập phá đồ đạc trong phòng cô, đập vỡ bình bông đắt tiền của lão phu nhân tặng.
- Em điên à, sao lại đập đồ mẹ tặng vậy.
- Anh ko thấy sao, mẹ anh có coi trọng anh dù 1 chút ko. Anh có 2 thằng con trai cũng ko bằng đứa trẻ đang thành hình trong bụng con nhỏ đó.
Mẫn Du bị nói trúng tim đen nên cũng chỉ biết im lặng.
Mỹ Lan đập chán rồi gằn giọng.
- Đứa trẻ đó, đứa trẻ đó nhất định ko được ra đời.
Mẫn Du lo lắng.
- Em... em... lại tính làm gì.......
Đùng... đoàng.
- Hôm nay sao sấm to thế anh.
Ân Di nằm trong lòng của Đình Phong hơi sợ sệt. Anh xoa xoa lên bụng bầu của cô an ủi.
- Do chuyển trời ấy mà, ko sao đâu e. Mà sao vẫn chưa ngủ đi.
- Nãy em ngủ 1 chút tiếng sét làm em giật mình. À hồi chiều Đào Minh Từ có qua, ko biết nghe từ đâu biết em có em bé, mang cho em đống quà kia kìa.
Ân Di 1 tay ôm Đình Phong, 1 tay chỉ vào đống quà ngổn ngang trong góc. Đình Phong thấy mà chướng mắt, xù lông nhím lên.
- Cái tên đó, vợ người ta có em bé mà hắn cũng ko tha. Mai anh cho người vứt hết.
- Đừng anh, mình ko nhận thì mai trả lại người ta, giờ mình có con rồi, đừng gây thêm thù nữa.
Đình Phong nghe cũng có lý nên thôi.
Tay anh lại xoa bụng Ân Di, tay kia lại xoa... ngực Ân Di, cười bí ẩn.
- Con trai ngoan, nằm im cho bố mẹ yêu thương tí nhé.
- Hả... lại.. lại... yêu thương à.
Ko đợi Ân Di nói thêm, Đình Phong lại chiếm môi cô, xoắn dài. Làm đủ mọi hành động kích thích cô.
- Em ko muốn sao anh sao.,
- Ư... um... chỗ đó... em... muốn.
- Muốn thì sao nào.
- Lão gia... em muốn... anh.
Cái kiểu người vậy đó, lúc người ta chưa bầu thì chê ỏng eo, tìm mọi cách hành hạ. Đến lúc yêu thương quá rồi thì có bầu cũng ko tha, thật hết nói nỗi cho lão gia nhà này mà.......
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!