"Tên Hồng Dịch này khẳng định là không xong rồi, chắc chắn sẽ bị trừng phạt vô cùng nghiêm khắc."
"Đúng vậy, quay về chờ xem náo nhiệt ra sao."
"Đại phu nhân vốn không muốn lưu hắn lại, ngày hôm nay hắn lại ngang nhiên đánh nhau với huynh đệ, tuy là nói là Hồng Quế không kiểm soát ngựa, nhưng tam phu nhân cũng không phải dễ chọc vào."
"Ta lại cảm thấy kỳ quái, Hồng Dịch trước kia gặp phải chuyện gì cũng tránh né đi, hôm nay sao lại cường ngạnh chống đối để bị bắt đi."
"Chả biết, có lẽ hôm nay mất đi bản tính vốn có. Nhưng trong thoáng qua lúc Hồng Dịch đánh Hồng Quế, rất gọn gàng lưu loát, không biết chừng có luyện qua võ công đấy."
"Nói chung chuyến này hắn không xong rồi."
"Đúng , đúng."
Thấy bốn năm hộ vệ Hầu phủ tiến vào học đường, xung quanh rì rầm bàn tán.
Học sinh trong tông học đều là con em họ hàng quan hệ với Hầu phủ, cũng biết địa vị và một ít quan hệ vi diệu của Hồng Dịch trong Hầu phủ.
Nói chung, rất nhiều người cho rằng Hồng Dịch lần này không xong rồi.
"Đại phu nhân gọi ta về sao?"
Đối mặt với năm hộ vệ khuôn mặt không chút biểu tình, bên cạnh thì có đám người rì rầm to nhỏ bàn tán. Hồng Dịch cũng không biểu hiện ra chút kinh ngạc và lo lắng nào. Mà như dự liêu trước sự việc, hắn cho luồn vào tay áo, cũng không có đứng dậy, chỉ lấy tay xoa xoa ban chỉ ở đầu ngón tay một chút.
"Nhưng hôm nay ta có hẹn một vị bằng hữu, muốn đến phủ đệ làm khách. Ta còn phải đợi vị bằng hữu đó đến rồi sau đó hồi phủ vấn an đại phu nhân sau."
Hồng Dịch chậm rãi nói.
"Hẹn bằng hữu? Hầu phủ người bình thường không thê vào được, quy củ này thiếu gia cũng biết. Hơn nữa hôm này đại phu nhân tìm người. Nếu như không đến đúng lúc, hạ nhân chúng ta không dám lề mề."
Một hộ vệ nghe Hồng Dịch nói vậy, trên khuôn mặt không chút biểu tình cười nhạt nói. Hắn trong lời nói có chút khách khí nhưng không thể nghi ngờ một điều rằng nếu Hồng Dịch cự tuyệt, bọn họ sẽ động thủ.
"Người bình thường? Cũng không phải là người bình thường đâu. À? Người đã đến cửa, vừa đúng lúc, ngươi đến Quốc Tử Giám ở đối diện bên kia thay mặt ta mời Trấn Nam công chúa của Thần Phong quốc, nói là hôm nay mời nàng đến Hầu phủ làm khách. À. Ngươi mang cái ban chỉ này đi cùng, để làm bằng chứng, để tránh không đụng độ với hộ vệ của nàng."
Hồng Dịch lấy ban chỉ trong tay đưa ra, đặt ở trên bàn, quay lại nói với hộ vệ này.
"Trấn Nam công chúa muốn đến Hầu phủ!" Bốn năm hộ vệ vừa nghe đến bốn chữ Trấn Nam công chúa, trên mặt hiện ra vẻ vô cùng kinh ngạc, nhưng sau đó họ lộ ra thần tình nghi hoặc, mấy con mắt nhìn chằm chằm vào thiết ban chỉ đặt trên bàn.
Thiết ban chỉ này hình dạng kỳ lạ, trên mặt có hoa văn hình hoa cúc, đồng thời trên đó có khắc những văn tự vặn vẹo cực kì tinh tế. Đúng là văn tự của Thần Phong quốc. Mà thiết ban chỉ này đích thị là Cúc Hoa vân văn cương của Thần Phong quốc, so với hoàng kim còn quý giá hơn nhiều.
Một trong những hộ vệ cầm ban chỉ xem qua, ngẫm nghĩ hồi lâu, sau đó thấy văn tự trên mặt nhẫn, lập tức biến sắc.
"Đây thực sự là ban chỉ của Trấn Nam công chúa, lần trước Trấn Nam công chúa có ghé qua vương phủ của Vinh thân vương, đại phu nhân của vương phủ đã chuẩn bị mất vài ngày, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn vô cùng, hoàng thượng nghe vậy đêu rất vui vẻ.... Nếu như đúng thật là đến Hầu phủ chúng ta...."
Mấy người hộ vệ này nhìn nhau, một người hộ vệ nhịn không được thì thầm nói.
"Hôm nay ta có hẹn với Trấn Nam công chúa, ngươi mang ban chỉ này sang Quốc Tử Giám, nói là Hồng Dịch mời nàng. Nếu như nàng đốt đèn lồng, nghĩa là không nhận quen biết ta, thì ta chịu hết trách nhiệm. " Hồng Dịch lại nói.
"Được." Hộ vệ này ngược lại thực sự sợ chuyện tình xảy ra như vậy.
"Ngươi trở về báo với đại phu nhân chuẩn bị, ta đi Quốc Tử Giám một chuyến." Hộ vệ đầu lĩnh vội vàng nói, sau đó cầm ban chỉ, vội vàng chạy sang Quốc Tử Giám.
Khi nãy đoạn hội thoại giữa Hồng Dịch và đám hộ vệ rất nhiều người đều rướn cổ nghe thấy, bọn họ cũng không ngờ gặp phải chuyện tình như vậy.
Phong hào Trấn Nam công chúa của Thần Phong quốc cũng không phải do quốc chủ Thần Phong quốc sắc phong, mà là tự thân hoàng thượng vương triều Đại Kiền sắc phong. Năm đó Vân Mông quốc tấn công Ngọc kinh thành, từ phía nam trên biển xuất hiện một đội quân tiến đánh, Thần Phong quốc lúc đó là một nước phụ thuộc vào vương triều Đại Kiền, xuất binh cùng thủy sư của Đại Kiền đánh chặn lại, chém giết thảm liệt, một đòn đánh tan đại quân của Vân Mộng quốc.
Sau đó hoàng thượng phong thưởng, quốc chủ Thần Phong quốc vì nữ nhi còn chưa sinh ra cầu một phong hào Trấn Nam công chúa (nếu là nam tử thì phong làm Trấn Nam Vương).
Hiện giờ Trấn Nam công chúa đã thành niên, đến Ngọc kinh thành học tập, tiến cung bái kiến hoàng thượng. Hoàng thượng, thái hậu, hoàng hậu đều vô cùng yêu thích vị công chúa này, chính thức nhận làm nghĩa nữ, thân phận không phải chuyện đùa. Cho dù là đến chơi nhà vương công đại thần đi chăng nữa, phu nhân, phong quân trong phủ cũng đều phải chu toàn cấp bậc lễ nghĩa, bằng không truyền đến tai hoàng thượng, làm mất lễ nghi Đại Kiền, là vấn đề lớn đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!