"Trường kiếm hoành cửu dã, cao quan phất huyền khung, độc bộ thánh minh thế, tứ hải xưng anh hùng? Hay, hay, hay... Tứ hải xưng anh hùng, trong thiên hạ, ai là anh hùng?"
Nghe xong bốn câu thơ của Hồng Dịch, Bạch Tử Nhạc chấn động toàn thân, tinh tế thưởng thức, chỉ cảm thấy hào khí vô cùng vô tận.
Vị thanh niên thần bí, một trong bát đại yêu tiên trong thiên hạ, đứng bật dậy, cười to ba tiếng hảo:"Uống rượu, uống rượu, lại có ngươi ngâm thơ, thật hợp lòng ta, có thể nói là nơi chân trời gặp được tri âm."
Nói xong, Bạch Tử Nhạc lại đưa hồ lô rượu cho Hồng Dịch.
Ực ực, Hồng Dịch uống liền ba ngụm, ý còn chưa hết, chỉ cảm thấy càng uống rượu, thân thể càng ấm lên, nhẹ nhàng lâng lâng tựa như muốn bay lên, thế nhưng đầu óc càng ngày càng thanh tỉnh, không có một chút men say.
Rất dễ nhận thấy, rượu này không giống rượu thường.
Hồng Dịch cảm thấy trong lòng rất thư sướng, chính là vì Bạch Tử Nhạc xuất hiện, đại triển thần thông, khiên bọn thợ săn hồ hung thần ác sát kinh sợ mà tháo chạy.
Nếu như Bạch Tử Nhạc hôm nay không xuất hiện, chỉ sự bầy hồ ly này lành ít dữ nhiều.
"Độc bộ thánh minh thế, tứ hải xưng anh hùng..."
Bạch Tử Nhạc chờ Hồng Dịch uống rượu xong, lại cầm lấy đại hồ lô uống liên tục, uống một ngụm, ngâm một câu thơ, tựa như dùng thơ để nhắm rượu.
"Đại hiền lấy sử thư để nhắm rượu, hôm nay thơ của Hồng Dịch ngươi cũng có thể nhắm rượu, đã rất lâu rồi cũng không thấy thoả thích như hôm nay."
Bạch Tử Nhạc uống hơn mười ngụm, tựa hồ hơi có men say, lại đứng lên cao giọng ca:
"Hát liễu cha đích tửu...
Thượng hạ thông khí bất khái thấu...
Hát liễu cha đích tửu....
Kiến hoàng đế bất khái đầu..."
"Đây là bài ca gì vậy?"Hồng Dịch hỏi.
"Đây là thần khúc ta làm để uống rượu." Bạch Tử Nhạc vừa cười vừa nói.
"Thật là tuổi trẻ phóng đãng không do dự, bản lĩnh cao cường, không bị ràng buộc, thật là phóng khoáng a."
Thấy Bạch Tử Nhạc phóng đãng thoải mái như vậy, nhưng biểu hiện không hề mất hình tượng, Hồng Dịch nhớ tới thần thông vừa rồi của hắn, trong lòng không khỏi âm thầm hâm mộ.
"Bạch tiên sinh được xưng tụng là một trong bát đại yêu tiên trong thiên hạ. Xin hỏi yêu tiên là như thế nào?"Hồng Dịch hỏi.
Hai ngày nay hắn đọc Võ kinh, Đạo kinh, cũng biết được rằng tu võ đạo thành nhân tiên, tu thần hồn rồi đến phụ thể đoạt xá, đạt cảnh giới thay đổi nhục thể, được gọi là quỷ tiên, mà lúc tu luyện thành dương thần, có thể gọi là thần tiên. Còn về phần yêu tiên thì chưa từng nghe qua.
"Gọi là Tử Nhạc đi, Bạch tiên sinh khách khí quá, chỉ bằng bài thơ huynh tặng ta, đã là tri âm của Bạch Tử Nhạc ta rồi." Bạch Tử Nhạc uống một ngụm rượu, sắc mặt hơi ửng đỏ, nhưng thần quang trong mắt vẫn ôn ngọc như trước, "Yêu tiên đến quỷ tiên, đều không phải nhân loại, tu luyện thành âm thần đoạt xá chuyển thân thành quỷ tiên. Ta ở trong núi, tu luyện sáu mươi năm thành Quỷ tiên, đầu thai chuyển thế sang kiếp khác thành thai nhi trên thân thể con người, giờ cũng được mười lăm nắm, không hiểu Dịch huynh hiện bao nhiêu tuổi?"
"Thì ra Tử Nhạc mười lăm tuổi, ta cũng mười lăm tuổi. Ta đọc đạo kinh, có yêu quỷ dùng sức mạnh cưỡng đoạt thể xác con người, tiêu diệt thần hồn con người. Nhưng Tử Nhạc lại đầu thai thành thai nhi của con người, đúng thật là yêu tiên." Hồng Dịch nói.
Thì ra phàm là động vật có linh tính, khi thần hồn xuất khiếu, dần dần tu luyện thành quỷ tiên, có khả năng phụ thể đoạt xá, cũng có thể biến thành con người, thậm chí có thể cường đoạt thân thể con người, tiêu diệt thần hồn, chiếm đoạt thể xác.
Cũng như vậy, người tu luyện tiên thuật, khi thân thể mục rữa, cũng có thể xuất thần hồn, chiếm đoạt nhục thân con người.
"Cũng không thể nói như vậy, cường hành chiếm thể xác người, diệt thần hồn, chình là làm thần hồn tan biến, là điều vô cùng độc ác. Hơn nữa một người trưởng thành, thể xác đã thành hình, không có biện pháp tố tạo, tu luyện võ đạo không thể tinh thâm, mà thai nhi chỉ là một khối máu thịt, không hồn không phách, tinh thuần vô cùng. Từ lúc sinh ra đã dần dần hình thành ý niệm trong đầu, có thần trí, có thể mưu tính."
Bạch Tử Nhạc nói.
"Thì ra là như vậy."
Hồng Dịch hiểu rõ ràng, nói:"Nhưng người tu tiên chẳng lẽ cũng phải luyện võ sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!