Mấy ngày này, Hồng Dịch sống trong sơn cốc thâm sâu nơi tây sơn, chơi đùa giữa mấy vạn thư sách điển tịch, mọi phiền muộn trong cuộc sống gần như biến mất.
Điển tịch, tàng thư bên trong thạch thất, so với tàng thư của bất kì gia đình quyền quý nào cũng đều phong phú hơn, không tính đến thư khố hoàng gia, thì hầu như không có gì có thể so sánh được. Thương cảm thay cho Hồng Dịch hơn mười năm đọc sách, toàn là mượn sách sao chép lại mà đọc, có bao giờ gặp được tình cảnh như thế này? Cả một nhà đầy sách để cho hắn đọc.
"Thư khố Đại thiện tự, có đúng là do hồ tộc các muội mang về hay không? Nhiều sách như vậy, các muội làm sao mang ra được?"
Đọc sách suốt ba ngày, cuối cùng cũng phân loại được gần một nửa số sách, nhân lúc nghỉ ngơi, Hồng Dịch xuất thần hồn khỏi xác, cùng ba tiểu bạch hồ ly nói chuyện phiếm.
Ba tiểu bạch hồ ly tiểu Tang, tiểu Thù, tiểu Phỉ cùng Hồng Dịch nói chuyện rất vui vẻ, mỗi ngày gọi ca ca này, ca ca kia rất vui tai. So với tình huynh muội còn muốn thân thiết hơn. Sự đơn thuần ngây thơ của hồ ly khiên trong lòng Hồng Dịch cảm nhận rất sâu sắc.
"Đại thiện tự có rất nhiều sách, bọn muội chỉ mang đi chưa đến một nửa, muội cũng nghe ba mẹ muội nói, nhưng trên đường chuyển từ Trung Châu tới đây, bọn họ bị con người bắt đi."
Tiểu Thù nhắc tới phụ mẫu mình tỏ rất thương tâm.
"Từ Trung Châu đến Ngọc kinh, ngàn dặm xa xôi, một bầy hồ ly chuyển nhà đến, trên đường đi gặp rất nhiều nguy hiểm, nhất là tiểu Tang, tiểu Thù, tiểu Phỉ các muội ấy đều là thuần bạch hồ. Lông trên người không có một chút tạp sắc, hồ ly có da lông như vậy đều giá trị trăm ngàn lượng."
Trong lòng Hồng Dịch cũng hiểu điều này.
Lông hồ lý thuần bạch, trên thị trường có giá trị vô cùng cao.
"Trời ban cho hồ ly bộ lông đẹp đẽ quý giá, nhưng không ban cho chúng thủ đoạn để bảo vệ mình, ai, nhưng cũng là hoàn hảo, tiểu Tang, tiểu Thù, tiểu Phỉ, các muội ấy cuối cùng cũng có thủ đoạn bảo vệ bản thân mình, không giống như ta, tay trói gà không chăt. Đúng là phải luyện võ thôi. Thần hồn xuất xác, rồi tu luyện khu vật, tuyệt đối không phải là chuyện một sớm một chiều.
Đạo kinh có ghi lại, người tu đạo có căn cơ không sâu, không có phương pháp đoán luyện thần hồn cao thâm, thì có cố gắng cả đời cũng không tu luyện đến cảnh giới khu vật được."
Ba ngày này, Hồng Dịch thông thuộc các điển tịch, cũng thấu hiểu không ít sách vở, tạm thời gác lại chuyện quỷ thần.
Tu luyện thần có mười trình tự, định thần, xuất xác, dạ du, nhật du, khu vật, hiển hình, phụ thể, đoạt xá, lôi kiếp, dương thần. Hồng Dịch đại khái cũng biết được một chút ít đầu mối.
Hắn hiện giờ đã có khả năng định thần, xuất xác nhưng chỉ là công phu tu luyện sơ bộ, thậm chí cũng không tính toán đi dần từng bước một.
Khi thần hồn xuất xác, bước tiếp theo là rời xa thân thể du lãng ra ngoài.
Cũng giống như người rời khỏi thuyền giữa biển, bắt đầu làm quen với thuỷ tính.
Dạ du cũng có nhiều hạn chế, ví dụ như chỉ có thể bắt đầu vào đêm đen không có gió, khi thần hồn dần dần cường đại, mới có thể phiêu du trong đêm trăng gió nhẹ.
Dạo chơi ban đêm cũng như dạo nhật du.
Nhưng nhật du ban ngày so với dạ du thì nguy hiểm hơn rất nhiều.
Ánh mặt trời bạo liệt, thần hồn không chịu nổi ánh mặt trởi tẩy lễ. Có thể nói là thấy ánh sáng là chết.
Xuất xác ban ngày dạo chơi, chẳng khác nào trong lúc gió to sóng lớn rời thuyền nhảy xuống biển.
Đấy cũng là nguyên nhân vào ban ngày không có quỷ quái âm hồn xuất hiện.
Đương nhiên thần hồn có thể dạo chơi ban ngày, không sợ ánh sáng mặt trời, cũng là khi thần hồn đã trở nên cường đại.
Khi mà thần hồn trở lên cường đại có khả năng nhật du, thì thần hồn sẽ tiến thêm một bước lớn nữa, đó là có thể khu động được vật thể. Đến bước này, người tu luyện có thể dùng phi kiếm ám sát, cũng như xạ kích cung nỏ. Dựa vào đấy mà tự bảo vệ mình.
Trước đây, người tu luyện tự bảo vệ thân mình chủ yếu dựa vào quyền cước.
Thân thể càng mạnh, thần hồn càng có thể xuất ra càng lâu, như Hồng Dịch biết rằng, thần hồn xuất xác càng lâu, thân thể sẽ dần dần suy yếu. Nếu như xuất xác hai ngày một đêm, thân thể cũng như người chết đói chết khát, không chết cũng bị bệnh nặng.
Hồng Dịch đọc Đạo kinh suốt ba ngày, cũng có chút hiểu biết đối với tiên thuật khu vật. Còn về phần sau như hiện hình, phụ thể, đoạt xá, lôi kiếp, dương thần thì đạo kinh cũng không ghi lại.
Nhưng những ghi chép bên trong, có rất nhiều người tu tiên cả đời cũng không luyện được đến bước thần hồn khu vật.
"Bên trong Võ kinh có ghi lại mấy phương pháp vận động cơ nhục căn bản, ta nên tìm thời gian luyện tập một chút. Thân xác có cường tráng, thần hồn xuất xác mới có thể lâu hơn một chút."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!