Chương 49: Thầy phí, thầy có bí mật đúng không?

EDITOR: LAM

Sáu giờ ba mươi phút sáng, Du Trọng Hạ mài răng ken két.

Phí Tân choàng tỉnh từ bên trong giấc mộng chấn động lòng người, giấc mộng ấy không phải là kiểu truy hồn đoạt mạng, càng không phải là loại nữ quỷ răng nanh nhọn hoắc mà là một màn gian tình mưa to tầm tã.

Nếu cứ tiếp tục như vậy e rằng sẽ có chuyện không hay xảy ra.

Du Trọng Hạ thức dậy vào giữa buổi sáng, cậu thấy Phí Tân tuy rằng đang ngồi ôn tập nhưng quần áo lại rất chỉnh tề, có vẻ như sắp phải đi ra ngoài. Lúc này cậu mới nhớ hôm qua thầy Phí có bảo bữa nay phải trở về nhà.

"Thầy Phí, thầy sẽ qua đêm ở nhà hay sao?"

Du Trọng Hạ sau khi đã vệ sinh cá nhân xong thì quay trở lại, vừa thay quần áo vừa hỏi,

"Buổi tối có trở về nơi này không?"

Phí Tân mở toang rèm cửa sổ, hắn thu dọn sách vở rồi mới trả lời,

"Không chắc lắm. Du Thập Ngũ, thầy có chuyện muốn nói với em."

Du Trọng Hạ, Chuyện gì?

Phí Tân nói,

"Kỳ thi nghiên cứu sinh sẽ diễn ra vào tuần tới, mấy ngày này thầy không có thời gian để tiếp đãi em."

Du Trọng Hạ mỉm cười lên tiếng,

"Sao thế? Em gây ảnh hưởng đến chuyện học hành của thầy hở?"

Phí Tân nói một cách đầy nghiêm túc,

"Đúng, em gây ảnh hưởng đến chuyện học hành của thầy."

Du Trọng Hạ vẫn tiếp tục cười,

"Thầy bị em ảnh hưởng nên mới càng thêm chăm chỉ học hành đúng không?"

Phí Tân,

"Thầy không giỡn với em."

Du Trọng Hạo,

"Ok, hổng giỡn nữa, không tiếp đãi thì thôi, phải thật cố gắng nha, con giỏi nhất đó, ma ma yêu con."

Phí Tân,

"Em đàng hoàng chút coi."

Du Trọng Hạ trở nên đàng hoàng hơn, cậu nói, "Em không cần thầy tiếp đãi, khi nào đói bụng em sẽ gọi đồ ăn ngoài, khát thì uống nước, mệt thì đi ngủ, muốn giải trí thì chơi game, muốn học bài thì ngồi giải đề, với cả em có chìa khóa mà, bất cứ lúc nào cũng có thể vào đây, ngay cả việc mở cửa thầy cũng không đụng tới thì sao gọi là tiếp đãi được?Phí Tân,…"

Hắn nghĩ bụng, sớm biết thế này cứ nói huỵch toẹt ra cho rồi, lựa lời mà nói làm chi không biết. Chỉ cần nói, em chớ nên đến đây, đừng có suốt ngày lượn lờ ở trước mặt thầy. Trời ạ, không thể, mấy lời này có hơi quá đáng.

Du Trọng Hạ đang xem xét hàm ý trong câu nói của thầy Phí. Về căn bản mình không hề quấy rầy đến việc luyện thi của ổng, thế quái nào ổng tự dưng lại nói như vậy? Ngày hôm qua hãy còn tốt lắm mà, tỉnh dậy một phát lại đột nhiên trở mặt là sao?

Cậu dùng giọng điệu răn đe để bắt chuyện với Phí Tân,

"Mấy ngày trước em hỏi tình hình ôn tập của thầy thế nào, thầy nói xong xuôi hết rồi, hiện tại lại bảo em gây ảnh hưởng đến thầy? Thầy mở miệng mà không thấy cắn rứt lương tâm chút nào luôn hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!