EDITOR: LAM
Ngày hôm qua Phí Tân có nói trước với bố mẹ về việc mình dắt theo một nhóc học trò cùng đi chơi, thậm chí còn khai luôn hoàn cảnh gia đình của nhà người ta:
Phụ huynh ly hôn, cha không đau mẹ không thương, dì ghẻ thì coi cậu như người vô hình, là một đứa nhỏ yếu đuối, bất lực nhưng dáng vẻ rất đẹp mắt.
Bản thân Phí Tân vốn là một người mang trên mình hào quang ba nghìn trượng của Đức Mẹ, từ nhỏ đến lớn hắn vẫn luôn đồng cảm trước những sinh linh bé nhỏ cũng như thường xuyên nhiệt tình giúp đỡ người khác, điều này dĩ nhiên có quan hệ mật thiết tới hoàn cảnh gia đình và cách nuôi dạy của người lớn.
Xét trên phương diện này, ba người nhà họ Phí giống y xì nhau, nếu không phải cùng một loại người thì đã chẳng thể vào chung một cánh cửa.
Hoàn cảnh thăng trầm của cậu bạn học nhỏ này khiến cho Phí Văn Khiêm và Tân Lệ Bình nảy sinh lòng thương cảm của một người làm cha, làm mẹ. Bọn họ quyết tâm chia sẻ bầu không khí gia đình ấm áp hệt như mỗi lúc xuân về này với thằng bé.
Lịch trình ban đầu vốn dĩ sẽ là ngâm suối nước nóng, đi spa, ăn hải sản sau đó thưởng thức ẩm thực dân dã tốt cho sức khỏe. Hiện tại trong đội ngũ có thêm một cậu học sinh cấp ba cho nên đành phải khẩn cấp điều chỉnh lại.
Một nhóm bốn người khởi hành từ khách sạn suối nước nóng đến khu công viên giải trí cách đó hơn ba ki lô mét để chơi trò chơi.
Trên đường đi, Tân Lệ Bình thấy Du Trọng Hạ lặng thinh không nói, bà nghĩ có thể đứa nhỏ này là đang thẹn thùng nên mới mở lời,
"Tiểu Hạ, con có thích đến khu trò chơi không?"
Du Trọng Hạ ngồi ở ghế phó lái, một bộ dáng thất thần như đang lạc vào cõi thần tiên.
Phí Tân lái xe, mở miệng,
"Hỏi em đấy, điếc hay gì?"
Phí Văn Khiêm lập tức phê bình,
"Con là giáo viên sao có thể nói với học sinh của mình như vậy?"
Phí Tân cười,
"Rất xin lỗi, con sai rồi, lần sau còn dám."
Phí Văn Khiêm, người miệt mài theo đuổi văn hóa internet vô cùng nhạy bén hỏi,
"Đó là một thuật ngữ mới ư?"
Du Trọng Hạ bỗng dưng giật mình,
"Dì hỏi con sao ạ? Ngại quá, con không phản ứng kịp, trước đây chưa có ai gọi con như thế."
Phí Tân,
"Ở trường mọi người gọi em ấy là Du Thập Ngũ, bởi vì em ấy…"
Du Trọng Hạ hoảng hốt: Thầy Phí! Nếu đã đề cấp đến vấn đề tác phong thì chớ nên nói lời bậy bạ!
Phí Tân,
"… Bởi vì học thức của em ấy chất đầy mười lăm cái xe."
Tân Lệ Bình cũng dựa vào đó mà kêu,
"Du Thập Ngũ? Tên đáng yêu quá, thành tích chắc cũng không tồi đâu nhỉ?"
Du Trọng Hạ, đứng thứ tám từ dưới đếm lên, Ầy… Cái đó…. Cháu.
Phí Tân,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!