Chương 36: Một đôi converse size 42 và một đôi aj size 45

EDITOR: LAM

Du Trọng Hạ nhảy cẫng khỏi đống rác, trả lời lại: [Đi!]

Phí Tân: [Gửi địa chỉ nhà sang cho thầy, thầy tới rước.]

Du Trọng Hạ phát ra định vị, sau đó hỏi: [Suối nước nóng ở đâu thế?]

Phí Tân: [Bờ biển. Em hỏi ý kiến người lớn trong nhà xem có được không? Ngày mốt mới về lận đó.]

Du Trọng Hạ: [Năm sau về cũng được, không ai quản em hết.]

Phí Tân: [Vẫn phải thông báo một tiếng, không nói đừng hòng thầy dắt đi.]

Nói thì nói thế thôi, hắn vẫn quay đầu xe lại tới chở người.

Đi được một nửa chặng đường, Du Trọng Hạ nhắn tới cho hắn một bức ảnh chụp màn hình khung thoại Wechat giữa Du Trọng Hạ và "Lão Du".

Du Trọng Hạ: [Ra ngoài chơi với bạn, ngày mốt trở về, có được không?]

Lão Du: [Được, chú ý an toàn.]

Sau đó còn chuyển 2000 tệ (*) sang cho Du Trọng Hạ.

Ở trước cổng chính của một trong những khu chung cư xa xỉ nhất thành phố thuộc vị trí đắc địa của Dĩnh Châu, Phí Tân đón được Du Trọng Hạ.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Du Trọng Hạ mặc thường phục, cũng là lần đầu tiên trông thấy ba lô của cậu chàng, mỗi ngày em ấy đều mặc đồng phục chỉnh chu, đi tay không đến trường. Du Trọng Hạ đứng sừng sững trước cái lạnh đầu đông, gió thổi khiến em ấy rụt lại cần cổ, nửa khuôn mặt trốn trong chiếc áo Outdoor Jackets (1)cao cổ màu cam đất, hai tay đút vào túi áo khoác, đôi chân bị cóng nên thỉnh thoảng em ấy sẽ nhảy lên vài cái.

Hôm nay Du Trọng Hạ mặc một chiếc quần thể thao thuần đen phối với đôi Converse cao cấp màu trắng, trên vai khoác một cái ba lô của hãng Fjallraven Kanken. Phong cách thế này thật sự đẹp mắt.

Phí Tân dừng xe, Du Trọng dùng một đôi mắt biết cười cách một lớp cửa kính nhìn về phía hắn, trông rất vui vẻ. Hắn nhấn mở cửa ghế phụ, cậu chàng sau khi ngồi vào thì ngay lập tức kéo xuống cổ áo khoác, mở miệng uốn éo một câu, "Thầy Phí à, thầy đối xử với em tốt quá đi!"

Phí Tân biết hiện tại cậu chàng đang rất vui vẻ nhưng hắn lại không muốn cậu chàng vui vẻ theo cách này, vẻ mặt ghét bỏ nói, "Còn như vậy nữa thầy ném em lại đó."

Du Trọng Hạ khôi phục lại dáng vẻ thường ngày, "Úi, em xong rồi (2)."

(*) 2000 RMB = 6.620.617,91 VNĐ

(1) Nguyên văn , tên tiếng Trung là Trùng Phong Y, hiểu môm na là áo khoác của vận động viên.

(2) Nguyên văn ." – Đây là một thuật ngữ lưu hành trên internet ý chỉ một người khi đã giải quyết xong nhu cầu sinh lý của chính mình. (Theo baidu)

Lúc ném ba lô của mình ra chiếc ghế sau, cậu có nhìn thấy cái ba lô hai quai sách của Phí Tân, cũng của hãng Fjallraven Kanken với cậu, "Quào, tụi mình đụng hàng rồi!"

Trong những năm gần đây, thương hiệu này đã trở thành xu hướng dẫn đầu nơi đường phố, cái của Phí Tân là được người ta tặng, đen từ đầu tới cuối. Còn cái của Du Trọng Hạ màu sắc cực kiếm, xanh bộ đội phối màu hoa anh đào kết hợp với dây đeo màu cam dạ quang, lố quá mức nhưng cũng thật đặc biệt.

Phí Tân đạp chân ga sau đó nói, "Ba lô của em nhìn bắt mắt ghê, thầy chưa từng thấy ai đeo qua màu này."

Du Trọng Hạ, "Nó là phiên bản giới hạn, hợp tác với Acne."

Phí Tân nghi ngờ cậu chàng đang khoe của.

Du Trọng Hạ, "Bố em mua đấy, ổng thích nhìn em trưng diện đẹp mắt một chút. Tốt nhất là để cho người ngoài nhìn vào thì biết ngay em có một ông bố vừa giàu lại vừa sành điệu."

Phí Tân, "…" Hèn gì, "Lão Du" chẳng hề hỏi tới người bạn đi cùng với em ấy là ai, cũng không hỏi buổi tối lưu trú ở đâu, thậm chí nơi em ấy sẽ đến chú ấy cũng không hỏi. Nhưng cho tiền thì lại rất gọn gàng và lưu loát.

May mắn thay, Du Trọng Hạ không nhiễm phải thói hư tật xấu nào lớn, chỉ mắc cái chứng yêu đương nhăng nhít thôi, thật đúng là cảm tạ trời đất mà.

Du Trọng Hạ vui vẻ lạ thường, cậu chàng cứ ríu ra ríu rít nói không ngừng nghỉ, "Em đang tính chơi game một lát sau đó gọi đại một suất đồ ăn ngoài ráng lê lết cho qua hết hai ngày cuối tuần, em hổng nghĩ thầy sẽ tới rủ em đi chơi luôn đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!