EDITOR: LAM
Du Trọng Hạ thành công chọc tức Cổ Dung Dung khiến cho cô bé phải bỏ chạy.
Phí Tân không biết phải nhìn nhận chuyện này ra sao nhưng Du Trọng Hạ thì biết, "Thầy Phí, thầy hổng cảm ơn em ư?"
Phí Tân, "Ok, ok. Cảm ơn. Việc này… Ngàn vạn lần đừng kể với người khác."
Du Trọng Hạ, "Thầy muốn nói đến việc Cổ Dung Dung gấp sao rồi tìm thầy thổ lộ á hả? Em e rằng chuyện này không ai không biết, mọi người sớm đã hay tin hết rồi, em cũng bởi vì nghe được nên mới biết hôm nay là sinh nhật của thầy."
Phí Tân, "…"
Lúc bấy giờ, nhân viên giao hàng gọi điện tới, Phí Tân đứng dậy muốn đi lấy nhưng lại bị Du Trọng Hạ ấn lại bả vai đẩy trở lại chỗ ngồi, "Sinh nhật thầy sao em có thể để cho thầy đi lấy? Để đó cho em."
Cậu chàng chạy đi sau đó xách theo hộp mì kéo Lan Châu trở về, vừa vào cửa đã ngay lập tức kiến nghị, "Thầy có thể nào đãi món gì ngon lành hơn một chút trong ngày sinh nhật không?"
Phí Tân, "Em còn nhớ hôm nay là sinh nhật thầy luôn hả? Mới sáng sớm mà đã lôi con nhện to chà bá lửa ra dọa thầy rồi."
Du Trọng Hạ, "Thầy có hài lòng không? Yuter Parker tặng thầy một con nhện, người khác không có tốt số vậy đâu."
Phí Tân, "Thầy cảm ơn em nha."
Mỗi người cầm lấy hộp của mình sau đó đồng thời mở ra, cái hộp trước mặt Du Trọng Hạ có ngò rí trong khi của Phí Tân thì không, hai người không nói tiếng nào, lặng im tráo đổi cho nhau.
Trong lòng Phí Tân vẫn không mấy thoải mái, hắn hỏi, "Chuyện của Cổ Dung Dung chỉ có đám học trò tụi em biết thôi à? Mấy thầy cô giáo khác có biết không?"
Du Trọng Hạ, "Đâu có ai rảnh đến mức đi mét với giáo viên làm gì, Lão Thiết (*), thầy chớ để tâm đến việc này, chuyện nhỏ thôi mà. Cổ Dung Dung cũng nhiều lần thất bại trong việc theo đuổi em nhưng có ai coi đó là chuyện to tát đâu, ở trong trường em vẫn là đỉnh lưu, còn thầy chỉ là một cái bóng trong suốt, ai lại đi hóng hớt chuyện tình cảm của thầy làm gì?
(*) Nguyên văn – Lão Thiết ý chỉ tình anh em bền chặt, tín nhiệm lẫn nhau, không gì có thể chia rẽ được.
Những lời này của Du Trọng Hạ toàn là nói bậy nói bạ hết. Trước kia ở Nhất Trung cậu nổi danh như vậy ngoại trừ việc có kết nối với Vạn Bằng ra thì một nguyên nhân khác chính là do toàn bộ cái khuôn viên mới được xây dựng có mình đám học trò khối bọn họ được phép tới học. Học kì này khối 12 từ khuôn viên cũ tràn qua, còn tân sinh khối 10 thì do mấy tháng gần đây cậu không gây ra chuyện gì lớn, chỉ làm qua một việc là "Muốn cưa cẩm một vị đại thần nam giả nữ" sau đó nhanh chóng trở thành chủ đề nóng hổi nhất trường, cũng chỉ có một vụ bê bối ấy thôi. Căn cơ hiện tại của Cố Bắc Thành chỉ đủ để gây ra một chút sức ép tới toàn bộ khối 11 chứ không hơn.
Ngược lại, thầy Phí mới đúng là tân lưu lượng của Thất Trung. Từ cấp lãnh đạo cho đến giáo viên bình thường, từ học sinh trực thuộc lớp cho tới những người học sinh qua đường khác, ai ai cũng biết khối 11 của ban năng khiếu có một vị thầy giáo dạy Hóa, cao to – giàu có – đẹp trai, thích chơi bóng rổ, là sinh viên ưu tú của Dĩnh Đại, tính cách lại còn rất tốt.
Đỉnh lưu hết thời như Du Trọng Hạ ghen tị phóng ra chiêu bài tẩy não, "Thật ra mức độ nổi tiếng của thầy còn thua cả Cổ Dung Dung. Nhỏ là hoa khôi của ban 18, nam sinh thích nhỏ nhiều lắm."
Phí Tân đánh giá một cách khách quan, "Có thể lí giải được, em ấy thật sự rất xinh."
Du Trọng Hạ cười he he he rồi dùng giọng điệu ung thư thẳng nam để lên tiếng, "Thế sao mới nãy thầy lại từ chối nhỏ? Vừa khéo ngày sinh nhật, hẹn hò với một cô bạn gái xinh đẹp dù cho ngày mai có phải chia tay thì đã sao, hôm nay sinh nhật thầy, thầy lớn nhất, có làm cặn bã cũng không ai hận thầy đâu."
Phí Tân ngạc nhiên thốt lên, "Em không thấy lố bịch hả? Thầy là giáo viên, em ấy là học trò. Không đúng, các em ai cũng biết việc này, chẳng lẽ không có lấy một người cảm thấy điều này là sai trái à?"
Du Trọng Hạ càng ngạc nhiên hơn, "Thời đại nào rồi, tình yêu thầy trò có gì không đúng? Em không ngờ thầy cổ hủ đến vậy. Còn nữa, thầy cũng đâu phải lão già nát rượu, đầu hói giống chủ nhiệm Tiết, nếu ổng thông đồng với Cổ Dung Dung thì tụi em đã sớm báo cảnh sát rồi."
Phí Tân nhíu mày phản bác, "Đầu tiên phải nói cho rõ ràng, từ trước đến nay thầy chưa bao giờ biểu đạt hoặc ám chỉ điều gì vượt ra khỏi mức thầy trò với Cổ Dung Dung."
Du Trọng Hạ, "Em biết, chỉ nói ví dụ vậy thôi."
Phí Tân, "Chuyện này không liên quan gì đến cổ hủ hay không cổ hủ, tình yêu giữa giáo viên và học trò rất không đạo đức, đặc biệt là khi đứng ở góc độ của một người giáo viên, nếu như cùng học trò của mình nói chuyện yêu đương thì người đó sẽ mất đi đức hạnh của một người làm nghề nhà giáo."
Du Trọng Hạ chỉ tùy tiện tán gẫu vậy thôi, cậu không hiểu tại sao thầy Phí bỗng dưng lại nghiêm túc như thế khiến cho cậu có chút bàng hoàng, "Lão Thiết, thái độ của thầy hơi lố rồi đó, những lời này của thầy là thật lòng ư?"
Phí Tân, "Đương nhiên là thật, thầy chính là tấm gương tiêu biểu cho việc phản đối tình yêu giữa giáo viên và học trò, đặc biệt là trong khuôn viên trường trung học thì lại càng không được."
Du Trọng Hạ, "…"
Cậu không hiểu cho lắm nên mới nói, "Dương Quá và Tiểu Long Nữ, Lỗ Tấn và Hứa Quảng Bình, từ tác phẩm văn học đến thế giới hiện thực, tình yêu giữa giáo viên và học trò cũng không đến mức xấu xa như vậy. Thầy Phí, thầy quá độc đoán."
Phí Tân, "Dương Quá và Tiểu Long Nữ trưởng thành trong một hoàn cảnh khác xa với người thường, bọn họ không hiểu tính nghiêm ngặt của vai vế sư phụ và đệ tử, hai người đó ở trong Cổ Mộ không thấy ánh mặt trời sống nương tựa vào nhau, so với mối quan hệ sư phụ đệ tử, có một cách nói khác thích hợp hơn dành cho bọn họ đó chính là da sư phụ – đệ tử nhưng hồn là thanh mai trúc mã."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!