EDITOR: LAM
Khi nghe Du Trọng Hạ nói những lời như vậy, chủ nhiệm Triệu nóng nảy quát lên, Nói bậy bạ gì đó!
Ông đang lo lắng việc gặp phải bậc phụ huynh cực đoan không chịu nói lý đem chuyện bé xé ra to, quay đầu lại còn phải răn đe đứa học trò không biết giữ mồm giữ miệng này.
Trước kia đã từng xảy ra tiền lệ rồi, trong lúc đùa giỡn mấy đứa trẻ con xảy ra mâu thuẫn, hai đứa nhóc không bị thương tích gì nhưng bố mẹ đôi bên lại cảm thấy con cái của mình chịu thiệt thế nên nhất quyết không chịu buông tha.
Họ đăng lên vòng bạn bè và Weibo,
"Cho hấp thụ ánh sáng" vụ việc nhà trường bao che lấp liếm, còn đưa ra thuyết âm mưu, phán đoán, thậm chí bịa đặt nói đối phương là Cậu ấm cô chiêu X khiến cho giới truyền thông truyền thống và giới truyền thông mạng xã hội lũ lượt kéo đến.
Cuối cùng, từ một câu chuyện nhỏ lại trở thành một cái vấn đề to lớn vô cùng.
Tóm lại những tình huống như thế luôn có thể khơi mào ngôn từ nhạy cảm nhất của dư luận, thường thấy nhất nằm không ngoài mấy chữ Bạo lực học đường,
"Luật bảo vệ trẻ vị thành niên". Thật ra trong việc này, nhà trường, giáo viên chủ nhiệm và chủ nhiệm khoa chính là những đối tượng xui xẻo nhất.
Hiện tại, cảm xúc của chủ nhiệm Triệu viết hết cả lên mặt: Đừng! Đụng! Tôi!
Mẹ của Giang Sở vốn chỉ gào to chứ chẳng khóc lóc gì, lúc này bà ta gào không nổi nữa, chủ nhiệm Triệu bước tới gần muốn đỡ bà ta, bà ta lại vờ như không nhìn thấy, tự mình dựa vào tường đứng dậy rồi trừng mắt liếc Du Trọng Hạ một cái.
Cậu chàng bày ra vẻ mặt cực kì vô tội,
"Dì hung dữ lắm luôn nha nha nha." Nói xong thì ngay lập tức núp ở phía sau lưng của Phí Tân.
Chủ nhiệm Triệu coi như Du Trọng Hạ không tồn tại, sau khi đoạt lại cái ví da từ trong tay của cậu chàng, ông mời mẹ của Giang Sở bước vào bên trong văn phòng, bà ta đã khôi phục lại dáng vẻ đoan trang thường thấy của một quý phụ, sải chân đi theo ông.
Ngoài hành lang lúc bấy giờ chỉ còn lại Phí Tân cùng vài đứa học trò.
Phí Tân mở miệng nói với Du Trọng Hạ, kẻ vẫn đang víu ở sau lưng hắn,
"Em buông ra đi nha nha nha."
Du Trọng Hạ lúng túng lùi về sau rồi nói,
"Không biết nha thì đừng có nha, anh nha nghe gớm quá."
Nhóm học trò ban thể chất lên tiếng khiển trách,
"Du Thập Ngũ! Sao ông lại nói như thế với thầy Phí của tụi tui?"
Du Trọng Hạ, … Mẹ bà, đám trơ tráo tụi bây.
"Cái gì gọi là thầy Phí của tụi mày? Thầy Phí là của lớp tụi tao." Cậu chắn ở giữa Phí Tân và đám học trò ban thể chất, cây ngay không sợ chết đứng mà nói,
"Tao là cán bộ đại diện môn nè! Tụi mày là ai thế?"
Phí Tân:???
Cán bộ môn, lúc trước cậu đâu có nói như vậy.
Trong phòng làm việc, chủ nhiệm Triệu vừa trấn an mẹ của Giang Sở vừa giải thích chuyện xảy ra không nghiêm trọng như những gì bà ta đang nghĩ.
Giang Sở cũng đã được chủ nhiệm lớp của mình là thầy Tiết dẫn từ phòng y tế trở về, vừa nhìn thấy mẹ mình, cậu sợ còn hơn cả lúc bị Du Trọng Hạ giở trò khiến mình ngã phịch xuống đất nữa, cậu hỏi,
"Mẹ? Sao mẹ lại tới đây? Chẳng phải con đã nói mẹ đừng tới rồi à?"
Mẹ của Giang Sở,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!