Chương 12: Thầy giáo phí: Cp tui gặm phát đường rồi?

EDITOR: LAM

Lưu Hạo Nhiên, Nhiên Nhiên của Thất Trung thật sự quá thảm, hồn vừa mới bị mùi của đám ngò rí đấm bay ra ngoài, ngay sau đó còn bị kết án công khai nữa chứ.

Buổi chiều, trước khi tiết học cuối cùng bắt đầu.

Dương Kha chạy đến cửa sau của ban 19 để tìm Du Trọng Hạ, lúc này cậu chàng đang gục xuống bàn mà ngủ cho nên hắn đành phải nhờ một bạn nam sinh ngồi sát cạnh cửa giúp đỡ kêu một tiếng.

Song, cậu bạn này cũng là một đứa học dốt chuyên bày trò phá phách, cậu ta lớn tiếng gọi tên của Du Trọng Hạ,

"Nhiên Nhiên! Có người tìm!"

Du Trọng Hạ bị đánh thức, vẻ mặt gắt gỏng đi tới, lúc bước qua bên người của cậu nam sinh vừa kêu mình dậy kia, cậu không nói không rằng giơ lên nắm đấm, nam sinh cũng chẳng sợ, còn cười hớn hở với cậu.

Trải qua một tuần học chung, cả đám học trò ban 19 đều phát hiện ra Du Trọng Hạ – học sinh cá biệt trong truyền thuyết xác thực có giương nanh múa vuốt, hung ác thì hung ác chứ chưa từng đánh ai bao giờ.

Dương Kha không hiểu nên mới hỏi Du Trọng Hạ,

"Thập Ngũ, cậu đổi tên thành Nhiên Nhiên hở?"

Du Trọng Hạ đanh mặt lại,

"Tao mới đổi tên thành Ba Ba, mày gọi thử trước đi."

Dương Kha cũng sừng sộ lên,

"Đừng quậy, ông nội mày đã tám mươi tuổi rồi, cả ngày cứ bị mày chọc giận đây."

Hai người đứng ngay tại chỗ giao nhau của hai lớp, mày đánh tao một cái, tao đấm lại mày một quyền giỡn tới giỡn lui, mấy cậu nam sinh khác của ban 18 nghe thấy tiếng động nên cũng vây hết lại đây, vài người liên thủ túm lấy tay và chân của cậu sau đó nhấc bổng cậu lên.

Du Trọng Hạ oa oa kêu to,

"Đám cháu trai tụi mày chết chắc rồi!"

Mấy cậu nam sinh thả tay ra khiến cho Du Trọng Hạ ngã phịch một cái, hai chân ngồi chồm hổm tiếp đất.

"Lát nữa tan học tụi tui gọi cậu cùng đi nhé?"

Dương Kha nói,

"Đến nhà thăm anh Điểu, gần một tuần rồi… Ảnh… Sắp phải chuyển đi."

Du Trọng Hạ sợ bọn họ tiếp tục nhào lên đẩy mình thêm lần nữa cho nên mới xếp bằng ngồi trên mặt đất không chịu đứng dậy, cậu ngửa đầu nói,

"Đi. Tụi mày lùi ra sau hết cho tao."

Dương Kha và vài cậu nam sinh khác xoa xoa cổ tay, nở một nụ cười dâm đãng,

"Tiểu Thập Ngũ, đừng sợ."

Đáng lẽ ra Du Trọng Hạ là người có tuổi tác lớn nhất trong nhóm nhưng bởi vì tạm nghỉ học nên mới bỏ lỡ kì thi chuyển cấp vào cuối năm lớp 9, lúc này cậu mới gào lên,

"Tao chính là anh hai của tụi mày đấy! Tụi mày kêu ai là Tiểu Thập Ngũ thế!"

Du Trọng Hạ ngay lập tức duỗi chân ra rồi đạp mạnh một cái, trong nháy mắt đẩy ngã được một cậu nam sinh đứng gần mình nhất, vài người khác mắt thấy tình huống không ổn nhất thời tan tác chim muông, chỉ còn lại một người duy nhất bị cậu đè trên mặt đất tẩn cho một trận.

Từ ngày ấy, cậu và nhóm học trò ban thể chất bắt đầu hòa hảo.

Chạng vạng sau khi đã tan học, rốt cuộc Phí Tân cũng có thể chào đón ngày nghỉ cuối tuần đầu tiên trong quãng thời gian thực tập của mình. Bố mẹ của hắn có nói qua hôm nay bọn họ không thể về ăn cơm đúng giờ, vừa khéo bạn thời cấp ba của hắn cũng rủ hắn ra ngoài dùng bữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!