EDITOR: LAM
(*) Đỉnh lưu: Ý nói một nghệ sĩ có số lượng fan khổng lồ, năng lực kêu gọi mua hàng cũng như kêu gọi fan bình chọn cho mình thuộc loại vĩ đại không thể hình dung.
Đỉnh lưu không nhất thiết phải có nghiệp vụ chuyên nghiệp, không nhất thiết phải hát hay, nhảy giỏi, đóng phim xuất sắc, chỉ đơn giản là họ đẹp, họ có số lượng fan lớn đến nỗi làm người khác phải thán phục. (Theo baidu)
Thất Trung:
Viết tắt của trường Trung Học Phổ Thông Số Bảy.
Giữa Tháng Tám, tiếng ve kêu cuối cùng cũng dừng, nhường chỗ cho những con đom đóm lập lòe như đốm lửa.
Chạng vạng, Phí Tân từ bên ngoài trở về, hắn cưỡi xe đạp địa hình phóng như bay vào cổng chính của khu chung cư, túi lưới treo trên tay lái chứa một chiếc áo bẩn vừa được thay ra sau khi chơi bóng.
Tai Phí Tân đeo một cặp AirPods, hắn đang nói chuyện điện thoại với bạn học của mình,
"Tao chính thức đi làm vào ngày 1 Tháng 9, mấy hôm trước tao có đến trường gặp lãnh đạo để xin dạy thử, sáng nay bọn họ gọi tới thông báo nói đã sắp xếp để tao dạy lớp 11 rồi."
"Quào! Anh Tân trâu bò ghê, tao còn đang nghĩ liệu mày có muốn trở thành trợ giảng cho giáo sư không đấy."
"Trâu bò cái khỉ khô ấy (**), nếu làm giáo viên dạy Hóa cho ban Xã Hội hoặc hai ban năng khiếu thì tao thà tới làm trợ giảng còn hơn."
"Cũng ổn mà… Ít ra sẽ không phải bận bịu nữa, thậm chí còn thoải mái hơn rất nhiều so với viện nghiên cứu, đúng chứ? Hơn nữa cũng sẽ không ảnh hưởng tới chuyện ôn thi lên nghiên cứu sinh của mày. Ầy, mày thật sự từ bỏ việc được cử đi đào tạo đấy à? Hay là mày suy nghĩ lại coi sao?
Tao cảm thấy chuyện đó hông quan trọng lắm đâu, mày chăm chỉ như thế…Đã nói là đừng nhắc tới chuyện này nữa, mày thấy tao chưa đủ phiền à? Cúp máy đây, tao về đến nhà rồi.Được rồi, thế thì chúc thầy Phí học trò khắp thiên hạ, ánh xuân rọi… (1)
Phí Tân chẳng muốn nghe thêm mấy lời đỗ nghèo khỉ của gã, hắn nhanh chóng gỡ xuống tai nghe, nhấn phím tắt. Tức thì di động vang lên một nửa giai điệu còn lại của bài hát đang nghe dở trước khi nhận điện thoại.
"Nếu như tôi gặp cậu ấy ở trong góc phòng. Tình cờ có một cơn gió thổi đến khiến tóc cậu ấy rối tung. … Tôi sẽ chìa ra bàn tay còn vương hơi ấm. Nói với cậu ấy rằng bầu trời ngày mai sẽ càng quang đãng hơn." (2)
(**) Nguyên văn: – Trâu bò cái yoyo, yoyo là một môn thể thao nghệ thuật đường phố được công nhận bởi tính sáng tạo cũng như độ khó cao, ý của Phí Tân là nếu ổng mà lợi hại như cái trò yoyo thì còn nói làm gì nữa.
Tớ nghiền ngẫm thấy thay bằng Trâu bò cái khỉ khô người Việt mình dễ hiểu hơn nên sẽ để như thế luôn nha.
(1) Nguyên văn , – Đào lí mãn thiên hạ, xuân huy biến tứ phương – Học trò khắp thiên hạ, ánh xuân rọi bốn phương. Nghĩa đen: Quả đào cùng quả mận là hai loại trái cây phổ biến vào mùa xuân, chỗ nào cũng có xác thực là cảnh xuân tươi đẹp muôn nơi. Nghĩa bóng:
Đào lí mãn thiên hạ ý nói một người giáo viên có rất nhiều học trò, xuân huy biến tứ phương ý nói những người học trò ấy đem tri thức mình đã học được từ thầy cô truyền bá khắp thế gian.
(2) Đây là bài Tiểu Vương do Mao Bất Dịch sáng tác và trình bày, lời dịch mình lấy từ nhà Dừa Dã, link để nghe tại Đây nhé.
Nhà của Phí Tân nằm trong một khu chung cư mới ít người ở, sau khi chính thức được nghỉ hè vào Tháng Bảy, hắn với bố mẹ mới chuyển tới nơi này. Căn hộ nhà họ Phí ngụ tại dãy cuối cùng, đối diện cửa sổ là một cái hồ nhân tạo, phía bên kia mặt hồ có một cái công viên đầm lầy.
Mật độ dân số thấp lại còn cách xa trung tâm sầm uất, khi màn đêm buông xuống cả tòa chung cư trông rất yên ắng và tĩnh mịch.
Trong lúc đi ngang qua một dãy nhà thì bỗng nhiên một tiếng Bịch! truyền đến.
Phí Tân nghiêng đầu nhìn về phía phát ra tiếng động.
Xa xa, những ngọn núi che khuất ánh tà dương, bóng đèn đường của khu chung cư mới vừa được mở lên, mà ở phía dưới lại có hai cậu con trai bộ dáng như học sinh trung học đang đánh nhau. Hay nói một cách chính xác hơn là đơn phương bạo lực.
Hai người này ước chừng mười sáu, mười bảy tuổi; kẻ ra tay đánh người vóc dáng cao to hơn một chút. Phí Tân đã từng thấy qua hai lần, hắn biết thằng nhóc này cũng là hàng xóm sống ở quanh đây, là một cậu chàng đẹp trai thích trượt ván giả bộ ta đây ngầu lòi nhưng hắn lại không rõ cậu ta là con cái nhà nào.
Đứa nhỏ hàng xóm thô lỗ đẩy ngã người còn lại xuống đất khiến cho cậu nam sinh kia va trúng cái thùng rác công cộng cỡ lớn, âm thanh ban nãy chính là do tiếng vang của thùng rác vọng lại, lưng của cậu ta va chạm mạnh như thế chỉ nghe thôi đã thấy đau rồi.
Thằng nhỏ lảo đảo ngã xuống, nhãi con hàng xóm vẫn không chịu bỏ qua tiếp tục xông tới nhấc chân đạp vào người cậu bé, chẳng hay đã đá trúng chỗ nào rồi mới có thể khiến cho đối phương ngay lập tức kêu lên đầy đau đớn như thế.
Học sinh cấp ba thời nay đều hung tàn tới như vậy hả?
Phí Tân bất thình lình chống một chân xuống đất phanh lại chiếc xe đạp địa hình sau đó nhấn nút tạm dừng phát nhạc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!