Chương 3: (Vô Đề)

Nhưng mỗi lần mẹ làm việc, nghe như thở rất mạnh, rất mệt, đôi khi tôi còn nghe thấy mấy chú kia mắng chửi mẹ. 

Nhưng tôi vẫn vui vẻ gật đầu. 

Dù sao ba cũng rất tốt với tôi, sau này cố gắng kiếm tiền cho ông là chuyện nên làm. 

Ai ngờ vừa quay đầu lại, tôi đã thấy mẹ đứng ở cửa. 

Ánh trăng chiếu lên khuôn mặt bà tái nhợt, ánh mắt nhìn tôi trống rỗng đến đáng sợ.

Tôi giật b.ắ. n mình vì sợ. 

Ba thấy vậy, khó chịu nhổ một bãi nước bọt xuống đất:

"Lại cái bộ dạng này, tôi nói đùa thôi mà, cô đừng có làm bộ như muốn ăn đòn." 

Thấy ba giận, tôi sợ ông lại đánh mẹ, nên vội vàng phụ họa:

"Dạ đúng đó, ba chỉ đùa thôi." 

Nhưng mẹ hoàn toàn không để ý đến tôi, quay đầu bỏ vào trong nhà. 

Lúc quay lại, lưỡi d.a. o lướt qua mặt tôi nhanh như chớp. 

04 

Tôi bị hủy dung rồi. 

Mẹ ra tay vừa tàn nhẫn vừa dứt khoát, cuối cùng, má trái tôi phải khâu bảy mũi. 

Ba suýt đánh c.h.ế. t bà. 

Bà nằm sõng soài trên mặt đất, đầu bê bết máu, không nhúc nhích nổi. 

Tôi sợ quá, cầu xin ba đừng đánh nữa, nhưng lại bị ông đá một phát văng ra, cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều lệch vị trí. 

Đây là lần đầu tiên tôi bị đánh. 

Dù mấy người xúm lại giữ c.h.ặ. t t.a. y ông, ba vẫn tức giận đến mức liên tục đá về phía mẹ. 

Mãi đến khi có người nói mẹ vẫn còn kiếm được tiền, ba mới chịu dừng tay và rời đi. 

Chỉ còn lại mẹ toàn thân đẫm m.á. u nằm trên nền đất mà cười. 

Tóc bà rối bời, lớp trang điểm nhoè nát. 

Nhưng ánh mắt thì dán chặt vào tôi, trừng trừng như một con quỷ cái.

Tôi sợ c.h.ế. t khiếp. 

Những người đến giúp thấy ba tôi bỏ đi cũng nhanh chóng chuồn mất, như thể phía sau có ma đuổi. 

Đến khi mẹ dùng bàn tay dính đầy m.á. u sờ lên mặt tôi, tôi mới hét lên, hai mắt tối sầm rồi ngất lịm. 

Khi tỉnh lại, trời đã sáng, mẹ lại trở lại với vẻ ngoài xinh đẹp. 

Bà nói với tôi, tôi sẽ không bao giờ xinh đẹp được nữa. 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!