Chương 1: (Vô Đề)

Mẹ tôi rất đẹp, thân hình đầy đặn, là hồng cô nương nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn. 

Mỗi lần bà tiếp khách, tôi và ba lại ngồi chồm hổm ở cửa chờ lấy tiền. 

Lấy được tiền xong, ba sẽ mua kẹo cho tôi ăn. 

Ông nói sau này tôi cũng phải kiếm tiền cho ông như mẹ, rất nhẹ nhàng, chỉ cần nằm là được. 

Tôi vui vẻ gật đầu. 

Nhưng quay đầu lại thì thấy gương mặt mẹ trắng bệch đầy thê lương. 

Ánh mắt bà u ám, chưa kịp để tôi và ba phản ứng, bà đã cầm d.a. o rạch một đường sâu trên mặt tôi. 

Hôm đó, ba tôi đánh bà suýt chết. 

Nhưng bà lại rất vui vẻ. 

01 

Từ khi tôi có ký ức, tôi đã biết mẹ tôi là người đẹp nhất làng. 

Người ta mặc quần vải đen, áo vải xám, lấm lem bùn đất khi làm ruộng. 

Còn mẹ mặc váy mới mua từ thị trấn, ngồi bên cạnh tôi, môi đỏ như cà chua, mí mắt còn lấp lánh thứ gì đó. 

Ba nói đó là son môi và phấn mắt. 

Tôi thấy đẹp lắm. 

Thế là có lần, nhân lúc mẹ và chú đang làm việc trong phòng, tôi cũng lén bôi một chút lên môi.

Ba tôi nhìn thấy thì cười vui vẻ, không chỉ khen tôi xinh mà còn dắt tôi đi mua kem. 

Tôi nắm tay ông, đi trên con đường nhỏ, ngẩng đầu nhìn dãy núi xa tít tắp, vừa đi vừa nhảy nhót, cảm thấy ngay cả những bông hoa dại ven đường cũng thật dễ thương. 

Thậm chí tôi còn mong chờ phản ứng của mẹ khi nhìn thấy tôi. 

Chắc chắn bà cũng sẽ khen tôi xinh đẹp. 

Nhưng kết quả lại là một cái tát thật mạnh từ mẹ, khiến tôi ngã lăn ra đất. 

Má tôi nóng rát đau đớn. 

Cây kem cũng rơi xuống đất, bị bụi bẩn bám vào. 

Khoảnh khắc đó, tôi òa khóc, ôm lấy cây kem dơ bẩn mắng mẹ là đồ xấu xa. 

Đây là cây kem tôi cố tình để dành cho mẹ. 

Vậy mà bà lại lạnh lùng đạp tôi ngã xuống lần nữa, ngồi đè lên người tôi, dùng cùi chỏ chà mạnh son môi trên miệng tôi. 

Tôi đau quá vừa khóc vừa vùng vẫy. 

Cuối cùng, ba không chịu nổi nữa, đá mẹ một phát văng ra khỏi người tôi. 

"Cô bị điên à? Không sợ làm hỏng mặt con bé sao?" 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!